CHO TUỔI 48 CỦA MÌNH
Mình đón tuổi 48 trong một tâm trạng thật đặc biệt.
Sau ba năm liên tục đón tuổi mới tại vườn nhà vì dịch chặn chân, mùa sinh nhật năm nay, mình đang trải qua đợt công tác tại Canada và Mỹ, đem khóa học về Quản trị cuộc sống với Nhân số học lan tỏa cho bà con kiều bào tại California, sau đó, tranh thủ đi một vòng khắp các vùng khác nhau tại Mỹ.
Bên này còn nắng trưa của ngày hôm trước, hộp thư Facebook đã bắt đầu ting ting đổ về những tin nhắn chúc mừng đầu tiên. Mỉm cười nhìn mình trong tấm hình em Win chụp cho mình gần đây, ủa, vậy là cái cô đang vươn tay cười hớn hở này đã 48 tuổi rồi đó héng? 😁😍🥰
Thấy vui vui. Hồi đó, cứ nghĩ 48 tuổi hẳn phải… già dữ lắm rồi. Nhớ bà ngoại hay mẹ mình hồi xưa, 48 tuổi đã muốn có tóc búi tó, mặc áo bà ba rồi. Còn bây giờ, bạn Quỳnh Hương 48 tuổi vẫn còn cảm thấy mình thiệt trẻ haha. Cái cảm giác trẻ nó ửng từ trong lòng, có lẽ, là vì tuổi 48 nó tới từ từ mà. Mình vẫn ăn uống như vậy, vận động như vậy, sức làm việc thiếu điều còn mạnh hơn hồi trước. Vậy, có gì để cảm thấy mình già đi? 😊
Còn hơn là như vậy. Năm nay, trùng với năm cá nhân thứ ba trong chu kỳ 9 năm quan trọng của giai đoạn trưởng thành quan trọng nhất của Đỉnh cao thứ ba của đời người, mình cảm nhận thật rõ sức mạnh của sự học. Từ cuối năm ngoái dẫn dài tới năm nay, biết bao cơ hội học đã đến, mà nhờ ý thức mình đang ở trong ‘năm tối ưu hóa cơ hội học’, mình đã tận dụng gần như tối đa tất cả các cơ hội quý báu này.
Sự học quý báu đầu tiên, là khóa học về thanh lọc thân – tâm để ý thức rõ về chuyện ăn uống, sinh hoạt. Để rồi kết hợp với ý thức sám hối về ‘nghiệp thích ăn ngon’ của mấy con Kim Ngưu (haha), mình đã triệt để thực hành kỷ luật với bản thân. Để rồi tính tới nay, 8 tháng kể từ ngày quyết định dấn vào hành trình chuyển hóa bản thân, đi ngược dòng ‘định mệnh’ về những người phụ nữ bước vào trung niên sẽ trở nên mập mạp ra, mình quyết định giữ mình dài lâu ở thể trạng thanh mảnh. Là thanh mảnh so với bản- thân-vốn-là của mình, giữ mình ở cân nặng dưới 55kg. Đi công tác tại Mỹ, một ngày được thoải mái tung tăng chạy trong công viên mênh mông của vùng Cali trong chiếc quần jeans của một thuở, vẫn còn chạy nhảy thoải mái được, vẫn được vô cùng dễ chịu trong sự nhanh nhẹn và gọn gàng được, cảm thấy, mình muốn được, mình sẽ làm được nha! Thương lắm! 🌷🌷🌷
Sự học tiếp theo, chính là món quà quý nhất cho sinh nhật 48 tuổi của mình. Đó chính là sự lĩnh hội một phương pháp thiền tập mới, mà ở đó tụi mình được lĩnh hội từ tận gốc, một phương pháp thiền tĩnh tâm từ sự lắng nghe và quay về với nội tâm của chính mình, dựa trên pháp tu của Đức Bồ tát Quán Thế Âm, đã được Thầy tụi mình tỉ mẩn chắt lọc biết bao năm mới ra được hạt ngọc này. Tụi mình trân quý! Và vì vậy, với tinh thần ‘pay it forward’, sau khi lĩnh hội đầy đủ và chăm chỉ thực hành suốt được một tháng nay, chúng mình đã quyết định sẽ tiếp tục trải pháp thiền quý báu này vào cuộc sống, cho những bạn học viên cấp độ 5: Ngẫm ngộ cuộc đời với Dịch học Mandala của chúng mình.
Và không chỉ dừng lại ở đó, chúng mình còn lội được sâu hơn trong biển học mênh mông đó, lĩnh hội được thêm biết bao hạt ngọc quý giá khác nhau. Chao ơi, cảm giác biển học mênh mông, mà chúng mình cứ lảy được từng hạt từng hạt một, rồi thông qua trải nghiệm của chính bản thân từ sự thực hành, cái gì hay quý lại tiếp tục đem lan tỏa tiếp theo cho những ai hữu duyên và có căn cơ phù hợp…, ta nói nó tràn ngập sự biết ơn. Thương lắm! ❤️❤️❤️
Ở tuổi 48, tụi mình biết ơn vì đã thực sự coi chuyện tu-tập mỗi ngày như thức ăn, như nước uống hàng ngày. Đã qua rồi cảm giác coi việc thực hành như một loại nhiệm vụ ‘phải’ thực hành, mà như một loại nhu cầu. Mỗi ngày qua, cảm nhận được sự tinh tấn, thể hiện rõ trong sức khỏe tốt hơn, trong năng lượng mình ổn định hơn, các mối quan hệ quanh mình mỗi ngày một an hòa hơn, đời sống kinh tế bình ổn và ‘biết đủ’, và đặc biệt, cảm thấy mỗi ngày trí tuệ mình như được sáng ra thêm đôi chút… Hiểu rằng, những ‘tướng phước’ khi đang đi đúng trên con đường tiến hóa đã và đang được hiển thị một cách vững vàng. Và không chỉ cho bản thân mình, tụi mình còn đang đan tay nhau một cách vững chắc, ‘rủ rê’ được mỗi ngày thêm thật nhiều những người bạn hữu duyên, thương quý tụi mình, tin tưởng tụi mình và muốn hòa cùng tụi mình trên con đường phát triển này, hướng về một cuộc sống khỏe hơn, an lành hơn và yêu thương hơn… Tụi mình còn muốn gì hơn nữa? 😊
Hồi 25 tuổi, mình chỉ muốn mình dậm chân mãi tại lứa tuổi hai mươi đó. Còn bây giờ, thật tình bình tĩnh đón nhận ngày tháng qua trong sự biết ơn và trân trọng. Lứa tuổi nào có độ quý giá của lứa tuổi đó. Khi bạn có thêm một tuổi sinh học, bạn cũng sẽ được cộng thêm 365 ngày kinh nghiệm, năng lượng yêu thương và lòng biết ơn tràn ngập cõi lòng. Thương lắm! 🌻🌻🌻
Biết ơn những bài học thuận duyên và chướng duyên, để qua đó mình biết mình vẫn đang được Vũ trụ yêu thương, chăm chút và bảo ban, dạy dỗ với tất cả tình thương. Để rồi qua đó, mình cũng biết, rồi tụi mình sẽ luôn trân trọng nhưng không chủ quan trước những thuận duyên, vượt qua một cách đẹp nhất những chướng duyên, để rồi qua đó, kiểu gì tụi mình vẫn sẽ trở thành những phiên bản tốt hơn, đẹp hơn, vững chãi hơn, mở mang hơn của chính mình. 💙💙💙
Và bạn có biết hơm? Ở tuổi 48, lần đầu tiên trong đời, mình dám đưa ra một quyết định quan trọng cho tương lai của mình trong ‘kế hoạch 30 năm’: đó là trở thành một ‘bà già uyên bác và mảnh dẻ’, haha, với một phút còn sống trên cõi đời, là một phút ‘bà già mảnh dẻ và uyên bác’ này luôn cố gắng đem đến cho cuộc đời những giọt đẹp đẽ, héng 😊
Xin chào, tuổi 48 của bạn nhé, bạn Quỳnh Hương!
Thương lắm 😊
(4am 1/5/2022 giờ VN – 4pm 30/4/22 tại Mỹ – From Q, with Love)