HOÀN MÃN MỘT ƯỚC MƠ ĐẸP ĐẼ

>
>
HOÀN MÃN MỘT ƯỚC MƠ ĐẸP ĐẼ
MC Quỳnh Hương và các học viên tại lớp gieo duyên tại Mỹ

LỚP CĂN BẢN GIEO DUYÊN QUẢN TRỊ CUỘC SỐNG VỚI NHÂN SỐ HỌC TẠI MỸ, 23-24/4/2022:

HOÀN MÃN MỘT ƯỚC MƠ ĐẸP ĐẼ 💙💙💙

Tất cả diễn ra như một giấc mơ 😊
Thật sự, ước mơ đem những giá trị tinh thần kết nối và lan tỏa với bà con kiều bào khắp nơi trên thế giới đã từng nằm trong lòng chúng mình từ rất lâu rồi, phải có đến chục năm. Hồi đó, vốn đã mấy lần duyên đưa đẩy, tưởng phương tiện đưa chúng mình với bà con kiều bào là chương trình Thay lời muốn nói. Nào ngờ duyên truyền hình dừng lại, nhánh Quản trị cuộc sống với Nhân số học mở ra. Và, hai ngày cuối tuần 23-24/4 vừa qua, lớp học Offline chính thức đầu tiên dành cho bà con kiều bào trên đất Mỹ đã được diễn ra, đông đủ, ấm áp tại Westmingster, California.
Trước đó, nói tụi mình không lo lắng là không đúng. Lần đầu tiên mở rộng phạm vi lan tỏa rộng ra thế giới, mà lại diễn ra độc lập, không có được sự nương nhờ chở che như lớp học bản beta diễn ra tại thiền viện Tây Thiên Westlock của Thầy Pháp Hòa. Số lượng học viên đăng ký và tham dự cũng rất đông, gấp 6-7 lần so với lớp ở Canada. Khuôn viên địa điểm tụi mình thuê làm lớp học vốn chỉ dành cho 150 người, rốt cục, trước sự ‘nài nỉ, thuyết phục’ quá chừng dễ thương của các cô chú, anh chị ở tại chỗ, lớp học đã diễn ra với sự có mặt của hơn 200 học viên, cũng trở thành lớp Offline có quy mô lớn nhất từ trước đến nay. Ta nói, buổi sáng đầu tiên, đứng trên khu vực giảng viên nhìn xuống, ngắm nhìn hàng trăm gương mặt thân thương, hàng trăm ánh mắt đầy thiện chí và háo hức, tự nhiên có một loại xúc động muốn khóc 😊
Mà, chắc không phải chỉ mỗi mình mình xúc động. Bổi hổi bồi hồi là tâm trạng chung của rất nhiều học viên đủ mọi lứa tuổi, hai ngày đó tề tựu về cho khóa học đặc biệt, gieo duyên căn bản về Quản trị cuộc sống với Nhân số học. Trong hơn 200 học viên ngày ấy, có đến gần 160 anh chị đến từ khắp các vùng của bang California. Mà bang Cali thì vô cùng rộng lớn, như vậy, tuy mang tiếng ‘Về học cùng bang’, nhưng nhiều người đã phải lặn lội lái xe hàng 6-8 tiếng đồng hồ, mới kịp có mặt trong buổi sáng khai giảng. Số còn lại thật sự ‘chịu thương, chịu khó’, đáp máy bay các chuyến nội địa nhiều khi xa đằng đẵng đến từ các vùng khác, như Texas, Washington, Virginia, Oklahoma, Pennsylvania, Nevada, New York, Florida, Las Vegas, Illinois, Oregon, Seattle, Arizona… Thậm chí, có hai bạn ở tận Canada, trước đó đã bị ‘hụt’ lớp ở thiền viện Tây Thiên Westlock, giờ cương quyết vượt đường xá xa xôi, bay trở ngược lại sang Mỹ, dự lại khóa học này!
Đặc biệt đáng ghi nhận trong lớp học lần này, số lượng học viên là nam giới khá cao, chiếm được đến khoảng 35% trong tổng số học viên tham dự. So với các lớp trước đây, đây là một tín hiệu hết sức khởi sắc. Điều này cho thấy, việc quan tâm đến thấu hiểu bản thân cùng người thân xung quanh là một nhu cầu không riêng của một phái nào, mà đã trở thành niềm quan tâm chung của tất cả những ai có nhu cầu. Thấy thương là nhiều anh chồng đi cùng vợ: có khi là hai vợ chồng cùng đăng ký, cùng đến; cùng không ít trường hợp, là chị vợ đã học xong một khóa trước, thấy thấm quá, giờ nhất định ‘dụ’ chồng đi học. Thấy thương nữa, là đại đa số những trường hợp này đều lưu lại đầy đủ đến những bài học cuối cùng, những giây phút cuối cùng. Ta nói nhìn gương mặt các anh chuyển đổi dần dần nét mặt, ban đầu từ cảm giác “đi vì tò mò, coi cho biết” – như nhiều anh điền hẳn trong form đăng ký đầu vào, đến ngạc nhiên, đến thú vị, rồi dần chuyển sang nghiêm túc ghi chép, tính toán… thiệt là thấy quý gì đâu. Rất nhiều bạn nam trẻ tuổi khác, đến vì nhiều lý do khác nhau, thậm chí, vượt nhiều dặm dài đường xá xa xôi, cũng bằng mọi cách đến dự. Có em mới 26 tuổi, sang Mỹ được 8 năm, hiện giờ đang làm quản lý tiệm nail lớn vùng Illinois, đã cười cười: Chị họ em vừa về Việt Nam thăm nhà cách đây một tháng, đủ duyên dự được một lớp Offline với tụi mình ở đó. Sau đó chị em về, nhất định khuyên em phải đi học. Vừa định học Online thì khóa gieo duyên cho bà con kiều bào tại Mỹ vừa hay mở ra. Cho rằng duyên lành đã đến, em không ngần ngại sắp xếp công việc, nghỉ luôn mấy ngày cuối tuần vốn là ‘thời gian vàng’ đối với dân làm nail, bay thẳng sang Westminster, có mặt xuyên suốt và đầy đủ.
Cũng như mọi khóa học căn bản về Quản trị cuộc sống với Nhân số học khác, lứa tuổi các học viên trong lớp cũng trải rộng qua nhiều thế hệ. Lớp học gieo duyên đặc biệt hôm ấy có đến ba người có độ tuổi sinh học lớn nhất, sinh năm 1956, nghĩa là năm nay cũng 66 tuổi rồi. Nhưng cũng có không ít các bạn tuổi teen, mà trong đó em nhỏ tuổi nhất mới 13 tuổi, sinh 2009. Mình nói nửa đùa nửa thật, ở trong lớp này, chúng mình đều tôn trọng mọi lứa tuổi như nhau, vì chúng ta không chào nhau dựa trên độ tuổi sinh học, mà đều kính trọng nhau với độ sâu, độ ‘già’, độ chín của phần tâm thức trong mỗi người. Vì thế, trong những ngày diễn ra khóa học, tất cả mọi người đều được trân trọng bằng một tầm mức. Vì thế, mới có cảnh, đầu – giữa – cuối mỗi buổi học, người tóc bạc phơ ôm chầm người tóc xanh, những gương mặt thấp thoáng nét chân chim xen lẫn những đôi má còn phúng phính bầu bĩnh của tuổi mới lớn… Thấy thương lắm!
Lớp học tại Mỹ, tụi mình thuê được địa điểm là một trường dạy nghề thẩm mỹ, đã được các bạn tình nguyện viên là các học viên các cấp độ trước đây của nhà MayQ, xúm lại để sắp xếp lại bàn ghế, dùng giấy trắng bọc lại từng chiếc mặt bàn vốn đầy những vệt màu nước sơn móng. Mặt bàn thế là sau đó trông trắng trẻo dễ thương, cũng ra dáng một lớp học ‘điển hình’ lắm chớ bộ. Mấy cái mặt bàn này sau đó, nhiều nơi đã được… trưng dụng luôn làm mặt ghi chép, phân tích biểu đồ của các học viên… ngồi ngay tại bàn đó. Hihi ngắm mấy cái ‘dấu tích’ đó mà thấy cưng gì đâu á! Ta nói là đa tác dụng trong một thiệt mà!

💙 HỌC YÊU THƯƠNG, HỌC KẾT NỐI

Lớp học này cũng là mô hình thí điểm đầu tiên tụi mình dạy Offline mà không có tập trung cùng ở cùng ăn. Với khung kinh phí giới hạn của cuộc gieo duyên miễn phí, quỹ Pink Pocket của nhà MayQ tụi mình chỉ lo được tới việc thuê địa điểm, các học viên cần tự túc chỗ ở và tự lo các bữa ăn. Những tưởng điều này sẽ làm giảm bớt phần nào hiệu quả của một lớp Offline, nào ngờ không hề! Tất cả dường như đều ‘thắng không nổi’ cái nhiệt tình hừng hực của hàng trăm con người nóng lòng quyết chờ ngày hội ngộ. Ngay từ mấy ngày trước khi lớp học diễn ra, khi các group trao đổi nội bộ của các học viên được team giáo vụ nhà MayQ kích hoạt, các group đã gọi là ‘rần rần’ với sự rủ nhau í ới: Mình ở (nơi này) nè, có bạn nào đi cùng không, tụi mình rủ nhau lái xe cùng đi. Rồi rủ có bạn nào cùng share các phòng ở hoặc khách sạn gần khu vực điểm học không…; và sau những giờ học đầu tiên, rất nhiều anh chị em đã kịp ‘bắt team’ lẫn nhau, rủ nhau cùng đi ăn hoặc giở những đồ ăn đã được chuẩn bị đi theo từ nhà… Không khí thân thương đến nỗi, nhiều anh chị nói, “làm tui nhớ lại cách đây mấy chục năm, hồi tui còn đi học quá đi!”
Điều này – ở một nơi hơn hai trăm con người vốn dĩ không ai quen ai, có thể diễn ra được một cách dễ dàng, là vì cũng như truyền thống của nhà MayQ từ trước đến nay, trong tất cả các buổi học, các chuyến đi, bài học – hoạt động đầu tiên chúng mình chia sẻ đến mọi người, chính là bài học về sự kết nối. Tất cả mọi người đến với lớp gieo duyên lần này đều thật sự cảm động với những ‘bài tập’ tính ra thiệt dễ dàng, ngay cả cho những đứa con nít mẫu giáo – nhưng xem ra, với người lớn lại ‘lâu rồi mới gặp lại’. Đó chính là học cách bày tỏ sự cảm kích, yêu thích của mình bằng cách ‘nở hoa’: hai bàn tay đưa lên rung lắc lắc như hai đóa hoa nở xinh. Đây vốn là cái tụi mình vô cùng yêu thích và học được khi đến với Làng Mai Lộc Uyển San Diego vào cuối 2019, sau đó đã truyền lại cho biết bao nhiêu học viên rồi, tỏ ra hiệu quả đặc biệt.
Không cần biết tâm trạng các bạn đang như thế nào, chỉ cần được nghe yêu cầu: “Nở hoa cho cả nhà mình”, thế là hàng trăm bàn tay đưa lên ngang khuôn mặt, những bàn tay lắc lắc ‘thấy cưng’, kèm theo những nụ cười ấm áp, là loại nụ cười ửng từ trong đáy mắt ra ngoài, mà mình tin rằng, bất kỳ ai đứng từ trên chỗ mình (là ở khu bục giảng) nhìn xuống, thấy một rừng ‘đóa hoa bàn tay’ cùng rừng ánh mắt hấp háy…, đó sẽ là một loại ‘pin’ sạc đặc biệt, khiến bạn sau đó chỉ muốn sống làm sao cho mỗi ngày, bao xung quanh bạn chỉ toàn là những ‘đóa hoa’, những nụ cười, những ánh mắt hấp háy cưng cưng như thế mà thôi!
Bên cạnh việc học ‘nở hoa’, các học viên còn được học về ‘những cái ôm truyền năng lượng’. Thật ra, điều này với hàng ngàn các bạn học viên trong nước, và cả các khách hàng của các chuyến đi của nhà MayQ, đều không lạ lùng gì, thậm chí, còn là một trong những tác nhân ‘gây thương nhớ’ nhiều nhất qua các khóa học, các chuyến đi. Tuy vậy, với hàng trăm các cô chú, anh chị, các em, các cháu… là người Việt đang sinh sống tại Mỹ, đây thực sự là một ‘cột mốc’, bởi truyền thống của người Á Đông nói chung trong đó có người Việt, dẫu sống ở đâu vẫn thường không mấy cởi mở cho những cái ôm thân thiết. Và khi mình hướng dẫn ‘cái ôm tối ưu hóa năng lượng’: ưu tiên ôm nhau theo bên trái, khiến hai trái tim được áp thẳng vào nhau, hai đôi cánh tay mở ra đầy năng lượng thiện chí rồi quàng chéo vào nhau, hai tai áp vào nhau, tay siết đủ chặt và đủ ấm để cảm nhận sự ấm áp và năng lượng tình thương mà người đối diện đang tỏa đến tràn ngập cho mình – và ngược lại, cũng chính mình đang là một khối nguồn năng lượng ấm áp và đầy tình thương, gửi đến cho người bạn đang cùng trong một cái ôm thuần tình người này… Tất cả chỉ gói trong tầm 5 đến 10 giây thôi, nhưng cũng đủ ‘sạc’ cho bạn thật nhiều pin, thật đầy năng lượng. Để rồi trên nền tảng cảm xúc đó, cả hai người trong một cái ôm này được chúng mình khuyến khích nói hai câu ‘diệu thuốc’: “I thank you. I love you”. Ai thích thì nói bằng phiên bản tiếng Việt cũng tốt: “Mình cám ơn bạn. Thương lắm!”
Viết ra thì nhiều vậy đó, chứ thực tế, tất cả chỉ diễn ra vỏn vẹn trong vài chục giây. Vậy mà từ trường của cả khán phòng thay đổi! 💙
Đúng vậy, chỉ trong vòng vài chục giây kể từ khi tụi mình hướng dẫn xong cách thức của một cái ôm tối ưu hóa năng lượng và khuyến khích mọi người bất kể quen lạ, quay sang ôm lấy hai người bạn đang ngẫu nhiên ngồi hai bên cạnh mình… Tất cả đều trở nên dễ thương một cách lạ kỳ! Như thể, có một ‘bà tiên’ nào đó trên cao vừa nhỏ nhẹ điểm một chiếc đũa phép thiệt dễ thương xuống không gian này, khiến cho gương mặt ai ai cũng bừng sáng, miệng cười thiệt tươi. Có chị học viên ngồi ngay bàn đầu, lái xe xuống từ vùng San Diego, sau khi được ‘tẩm ấm áp” bằng hai cái ôm hai người bên cạnh, đã quay sang mình: “Quỳnh Hương, I want to cry…” Mà, còn ‘muốn’ gì nữa, chị ấy đã thực sự rung rưng luôn rồi! Điều này, với tụi mình cũng không phải là điều ngạc nhiên. Lúc nào trong những lớp học Offline, mục ‘những cái ôm tối ưu hóa năng lượng’ này luôn có những sự rưng rưng, những giọt nước mắt từ không ít các thành viên trong các lớp.
Thì bạn thử ngẫm lại xem, trong môi trường bình thường, đã bao lâu rồi bạn chưa được ôm một ai đó? Một cái ôm thuần túy tình thương, hoàn toàn không xen lẫn bất kỳ tạp niệm nào. Nó có thể ngay trong vài giây ngắn ngủi đó cho bạn xiết bao là sự an ủi, vỗ về, động viên tinh thần bạn. Như mình luôn nói với các học viên, trong những khoảnh khắc đặc biệt, những cái ôm kịp lúc thậm chí có thể giúp cứu mạng sống của một con người! Cuộc sống này càng ngày càng tất bật và nhiều nỗi lo toan. Con người ta, ở một góc nào đó, có lẽ đã luôn thường trực những nỗi niềm, những sự cô độc, ngay chính trong môi trường sống hàng ngày của mình rồi…

💙 HỌC LÀM NGƯỜI DỄ THƯƠNG

Không chỉ là một cái ôm đầu ngày. Trong những buổi học sau đó, tất cả học viên được tập cho ôm lấy thêm nhũng người bạn ngồi trước mình, sau mình, và sau đó, xuyên suốt trong ngày, trước những những giờ nghỉ giải lao…, tụi mình đã khuyến khích các bạn chủ động đi tìm, ôm thêm những người bạn chưa từng quen, chưa từng trao đổi qua những cái ôm trước đó. Để rồi, chỉ sau một ngày học, ai ai cũng thấy như mình đã từng quen thân với những người bạn cùng lớp của mình, cho dù lớp học tới hơn 200 con người. Và qua cho tới ngày hôm sau, cùng thêm với những kiến thức từ môn học Quản trị Năng lượng đi kèm kiến thức về Nhân số học, mọi người đều hiểu giá trị nhiệm màu của việc rải tình thương cho muôn loài, không chỉ cho những con người mà còn cho vạn vật quanh mình, ai ai cũng đều đã biến thành những ‘anh tiên’, ‘chị tiên’ cầm những ‘chiếc đũa phép’ đem gieo sức mạnh của năng lượng tình thương đến cho muôn sinh vật có mặt trong cùng không gian trong lớp rồi, hihi…
Để rồi, tới cuối giờ học cuối cùng, không cần phải được nhắc nhở hay khuyến khích nữa, tất cả mọi người đều đã quen thuộc, và tự động ôm choàng lấy nhau trong những cái ôm thân thương giã biệt. Rất nhiều bạn nói, giờ đây sẽ đem những cái ôm tràn đầy năng lượng tình thương này về nhà, về lại môi trường sống quen thuộc của mỗi người, để lan tỏa sức mạnh giá trị của những cái ôm đến cho những người thân người thương của mình trong nhà. Tụi mình tin lắm, với những gì mà các anh chị, các bạn đã cảm nhận được thật trọn vẹn qua từng giờ phút ngồi trong lớp, cùng với những gì đã thu nhận từ các buổi học, chắc chắn, không ít thì nhiều, mỗi người đều sẽ có những biến chuyển tích cực trong đời sống hàng ngày, thể hiện từ rất nhiều những hành động nhỏ nhỏ, như bày tỏ cảm xúc qua nét mặt, ánh mắt, nụ cười; bày tỏ tình thương và sự biết ơn bằng lời nói và hành động, ý thức gửi niệm lành và thu liễm những nguy cơ ‘tạo nghiệp xấu mới’, và hơn tất cả, là sức mạnh của những cái ôm kết nối tình thân. Thương lắm!
Cái sự dễ thương của từng học viên qua từng buổi học còn được lan tỏa bằng nhiều cách thức… dễ thương khác nữa. Giờ học cuối cùng, tụi mình vừa nói: “Các anh chị phụ tụi mình dọn dẹp lại không gian này để giúp trả lại cho học viện thẩm mỹ…” là ngay lập tức, hàng trăm người trở thành các tình nguyện viên hết sức nhiệt tình, xúm vô ‘lột rẹt rẹt’ mấy tấm giấy trắng bọc trên mặt bàn hôm trước, trả lại nguyên bản những mặt bàn đầy những vệt sơn móng đủ màu vốn là ‘đặc trưng’ của của một lớp học dạy làm nail của thường ngày… Và cũng chỉ trong mươi phút sau, toàn bộ không gian lớp học đã trở lại như trước đây, thật ‘quá nhanh qua nguy hiểm’ mà! 😁
Sự dễ thương còn thể hiện ở khúc cuối, cùng ngồi vào chụp một tấm hình tập thể. Chao ơi hơn 200 con người, tụm lại vô một không gian hình nhỏ bé, phải sắp xếp dữ dội lắm chớ đâu phải bình thường. Vậy là khúc này í ới thun vô, giãn ra, hàng một ngồi xẹp xuống đất hàng hai ngồi xổm hàng ba quỳ hàng bốn đứng khom lưng hàng năm đứng thẳng, ta nói câu nói “Khéo co thì ấm”, nó thể hiện triệt để trong tấm hình đặc biệt này nha! Để rồi ra được tấm hình thành phẩm, nhìn mỗi gương mặt còn có cái chấm chút xíu mà mặt ai cũng cười toe thiệt tươi, ta nói lại có cảm giác xúc động… muốn không khép miệng cười lại được luôn mà!
Một học viên cũ vừa xong lớp cấp độ 4 của tụi mình bay từ Connecticut sang làm tình nguyện viên chân thành nói với mình, khu vực bạn sống rất ít người Việt. Đã mười mấy năm, hôm nay bạn mới lại có cơ hội được đắm mình trong một không gian ‘đậm người Việt’ như vậy, cùng nói, cùng cười, cùng chia sẻ vui buồn… “Cũng thật đáng công em xin ông xã nghỉ làm mấy ngày, chạy qua đây làm tình nguyện viên cô ơi!”

💙VÀ NHỮNG CÂU CHUYỆN LÒNG…

Cuối buổi học cuối cùng, tụi mình mở cho các bạn những phần quà rút thăm may mắn. Trúng giải quyển sách Thay đổi cuộc sống với Nhân số học đầu tiên là một chàng trai… mặc áo luminơ hồng rực. Anh chàng chạy lên nhận giải trong những tràng cười vui rộn ràng của các bạn đồng học, mặt lúng túng, nhưng gương mặt ánh lên nét hạnh phúc khó tả. Cuối buổi, sau tấm ảnh chụp chung, anh lưu lại chia sẻ với chị Diễm Hương, anh vốn là một kỹ sư xây dựng. Công việc đòi hỏi anh cố định tại mỗi công trình trong một khoảng thời gian khá lâu, trong khi tính anh rất thích di chuyển. Việc tréo ngoe này khiến anh cứ bứt rứt trong lòng, mà không hiểu vì sao. Buồn chán, trống rỗng, anh cũng vài lần tìm cách kết liễu đời sống vô vị này, nhưng kỳ lạ là, mỗi lần chuẩn bị ‘làm việc đó’, luôn có một sự kiện gì đó chặn ngang anh lại…
Cách đây hai tháng, anh quyết định nghỉ việc. Còn đang lênh đênh chưa biết cuộc đời sẽ tiếp tục ra sao thì lớp học gieo duyên này mở ra… Anh tự lái xe đến Westminster, cũng không thuê chỗ trọ, mà ngủ luôn qua đêm trên xe. Hai ngày học, thấy anh ngồi nghe, ghi chép chăm chú. Buổi học cuối cùng, anh bất ngờ được trúng quyển sách trong giải thưởng may mắn. Anh nói, “Vậy là em biết, Vũ trụ cũng đã cho em thấy, cuộc đời em còn có lối đi rõ ràng. Em sẽ dựa trên những gì em học hỏi được qua khóa học này, hoạch định cuộc đời mình cho đàng hoàng, không mơ hồ như trước đây nữa!”
Một phụ nữ trung niên trông có vẻ thật thanh nhã cũng ngồi ghi chép thật cẩn thận. Chị cho biết, chị đang làm việc trong ngành giáo dục, cũng là một dạng người thành đạt tại địa phương chị đang sinh sống mấy chục năm nay. Tuy vậy, đời sống gia đình chị lại không được may mắn như vậy. Cuộc hôn nhân hơn 20 năm diễn ra ‘vui ít buồn nhiều’, anh chồng như một gánh nặng oan gia, cứ về gặp chị là lại đòi chị đưa tiền ra để anh… đi trả nợ đánh bạc. Chị dành dụm vài chục năm mua được hai căn nhà để làm ‘của để dành’, bây giờ anh bị đám xã hội đen đưa về, làm áp lực bắt chị phải bán căn nhà thứ hai đi, cho anh trả nợ, để sau đó rồi… anh cũng li dị chị. Chị nghẹn ngào hỏi tụi mình, bây giờ, chị nên làm sao?
Một em gái khác, trông cũng thật tao nhã xinh đẹp, cuối buổi học cuối cùng chạy lên đưa cho mình coi tờ giấy vẽ chi chít những biểu đồ. “Em tìm đến lớp học này là để tìm cách cứu con em. Con em bị tự kỷ. Biểu đồ nó, em vẽ ra và điền đầy đủ họ tên thì nó như thế này…” Mình nói, trước khi coi biểu đồ con em, em cần coi kỹ biểu đồ của em đã. Vì, nghiên cứu qua gần 5.000 trường hợp học viên qua gần hai năm qua, tụi mình nhận ra, phần lớn những em bé có vấn đề lớn nhỏ về sức khỏe – thể chất hay tinh thần, đều đến như những ‘lời nhắc nhở’ cho các bà mẹ hoặc ông bố, hoặc khi, là cả hai bố và mẹ. Để rồi ngồi chịu khó lần dò trong từng chi tiết một: con số chủ đạo, biểu đồ ngày sinh, biểu đồ tên, biểu đồ tổng hợp…, và đặc biệt, là bốn đỉnh cao quan trọng của đời người, kiểu gì họ cũng ‘điếng hồn’ nhận ra có những ‘tín hiệu nhắc nhở’ họ đặc biệt lắm, mà họ đã không đủ duyên để nhận ra sớm hơn, từ đó chưa làm được những gì được nhắc nhở. Mà, rõ ràng có nguyên tắc bất di bất dịch, hễ bạn có những ‘dấu hiệu đặc biệt’ mà bạn chưa chịu thực thi những lời nhắc nhở đó, thì Vũ trụ buộc phải cử những ‘đề thi’ hóc búa xuống để ‘đánh thức’ bạn dậy rồi. Mà, bạn nghĩ xem, có cái đề thi nào khó hơn là con cái không? Đó là những đối tượng ta không thể ‘buông xuống’ được, bắt buộc phải tìm một cách thức nào đó để giải quyết vấn đề. Để rồi kể từ con đường tìm đường ‘cứu con’ đó, ta cũng đang tự tìm cách tự cứu chính mình.
Mình nói điều này không phải là không có minh chứng cụ thể. Hầu như lớp học cấp độ 2: cấp độ thực hành lâm sàng cho các trường hợp đã học qua lý thuyết ở lớp cấp độ 1, lớp 2 nào cũng luôn có những ca ‘đã lỡ làng vì chuyện đã xảy ra’. Mà nhiều khi, câu chuyện đời thực nó cay đắng đến nỗi, một người kể ra, cả lớp 59 người còn lại lặng phắc…, để rồi, sau câu chuyện ‘đời thực việc thực’ đó, cả lớp đều không ai bảo ai, tự động điều chỉnh cách sống của mình hết! Mà, nói đi đâu cho xa, ngay trong lớp gieo duyên căn bản tại Mỹ lần này, có một phụ nữ tầm ngoài 50. Cũng cuối buổi, cô chạy lên dúi vào tay mình tờ giấy. Cô bảo, mình đã vẽ bốn đỉnh cao cuộc đời mình cho QH xem qua, chỉ xem qua thôi, không cần phải tư vấn hay nói thêm gì hết, vì lắng nghe hết tất cả những ví dụ QH cập nhật trong buổi học cuối cùng, mình càng hiểu thêm, vì sao thằng con 17 tuổi của mình, nó đã t.ự t.ử vào cách đây ba năm. Cái c.h.ế.t của con làm mình thức tỉnh. Mình đi tìm hiểu xem, rốt cục mình bị sai ở đâu, mình bị thiếu điều gì, mà Vũ trụ nỡ lòng nào phạt mình nặng đến vậy? Để rồi mình vào chùa, làm công quả, đọc kinh kệ, nghe các Thầy giảng…, mình vỡ ra rất nhiều. Ngày hôm nay, vào học ở đây, mình càng thêm khẳng định cái sự thiếu sót của mình hồi trước.
Mình ngó vào trong tờ giấy. Ở đó, lộng lạc nằm trên đỉnh cao đầu tiên, chính là đỉnh cao mang tính chất số 2. Đỉnh cao mang số 2 này, trước đây mình cũng nghĩ nó bình thường thôi, chỉ tín hiệu con người mang đỉnh cao này có duyên với tâm linh, và khi đỉnh cao đó đến, đó là thời gian bạn cần chủ động tìm đến một cánh cổng tâm linh phù hợp. Tuy vậy, dọc dài qua những khóa học phân tích thực tiễn ở cấp độ 2, càng ngày tụi mình càng thấy ‘lạnh người’ trước những thực chứng đôi khi quá sức khắc nghiệt của những người đã đi qua đỉnh cao mang số 2 mà không biết, không để ý, sống bình thường nên nào có biết gì mà tìm đến tâm linh. Đã có rất nhiều người chịu cảnh gia đình tan vỡ, phụ nữ thì bị mất con, mất cha mẹ, nhiều phụ nữ trẻ khác chịu cảnh sảy thai liên tục… Nói tóm lại, cho đến thời điểm này, đỉnh cao mang số 2 luôn được tụi mình cảnh báo khá nghiêm túc trong tất cả các buổi học ngay từ cấp độ căn bản. Chẳng thà bạn không biết luôn thì thôi. Đàng này, bạn đang ghi nhận một sự hội tụ quá nhiều những ‘sự khiển trách nghiêm trọng’, đó hẳn không còn là sự trùng hợp, phải không…
Lớp căn bản Quản trị cuộc sống với Nhân số học lúc nào cũng có nhiều đối tượng khác nhau, đến với lớp học vì nhiều lý do khác nhau. ‘Vì tò mò’, như nhiều anh học viên đã ghi ở form đầu vào; hoặc chìm sâu trong những trăn trở, những nỗi buồn…, như những bạn học viên mình từng chia sẻ. Hoặc giả, có những nỗi trống vắng, chênh chao không thể gọi thành tên, chỉ biết rằng, khi được hòa vào trong một bầu không khí đậm tính kết nối, chia sẻ, nơi họ cảm thấy họ được là họ, không cần phải giương lên ‘tấm áo giáp’ mà che chắn đối phó với cuộc đời, tự nhiên họ muốn khóc, giống như của chị học viên luống luống tuổi mình có nhắc ở trên đó.
Mình cười, nói với tất cả các anh chị học viên trong lớp: Mình muốn chia sẻ với các bạn hai ‘bí mật’:
  • Bí mật thứ nhất: Ai cũng có những nỗi khổ của riêng mình, không ai hơn ai đâu, không trước thì sau không sớm thì muộn.
  • Bí mật thứ hai: Chúng ta có cơ hội chuyển hóa những nỗi khổ ấy thành niềm an lạc, hoặc bài học để trưởng thành.
Vậy, bạn muốn dừng lại ở chỗ ‘nỗi khổ ai cũng có’, hay là bạn muốn đi luôn đến chỗ ‘an lạc, qua nhiều bài học để trưởng thành’?
Và bạn biết không, ngày cuối cùng, ngắm những nụ cười an lạc của mọi người khi ôm siết lấy mình để chào tạm biệt và hứa sẽ cố gắng sống thật tích cực và đầy tình thương, đến phiên… mình muốn khóc 😊

💙 ĐỘI NGŨ TÌNH NGUYỆN VIÊN – NHỮNG TẤM LÒNG THẦM LẶNG

Lớp học gieo duyên lần này tại Westminster còn là thêm một lần nữa, tụi mình nhìn thấy sự trưởng thành của đội ngũ những con người đã đi qua ít nhất vài khóa học của nhà MayQ. Từ đầu, khi tụi mình công bố sẽ có một khóa học gieo duyên cho bà con kiều bào tại California, trong các nhóm trao đổi nội bộ của các lớp trước đây, đã có những sự hào hứng. Các bạn nhiệt tình xung phong làm tình nguyện viên, mà điều này có nghĩa là, sẽ có đến vài ba ngày đi làm được xin nghỉ phép, rồi gia đình, chồng con… tạm gác lại, rồi toàn bộ nhân lực, vật lực được huy động… Vậy mà các anh chị, các bạn, các em… vẫn nhiệt tình, xông xáo tham gia. ‘Team Cali’ đã thực sự xứng đáng tiếp tục nhận một lời biết ơn sâu sắc từ ‘Team MayQ’ bởi sự năng nổ, nhiệt tình và đầy hiệu quả của các bạn. Bên cạnh sự chăm chút từng chi tiết nhỏ của các khâu vận hành. Team còn chăm sóc từng bữa ăn cho toàn bộ tình nguyện viên và team MayQ trong suốt mấy ngày học, rồi còn chiêu đãi luôn cho toàn bộ gần 200 học viên một bữa sáng của ngày cuối cùng để các bạn yên tâm vào thật sớm để cùng thực hành thiền tĩnh tâm từ 7 giờ sáng…
Bên cạnh đó, còn có ‘Team bổ sung’ đến từ bốn phương trời, cũng không quản ngại đường sá xa xôi, tựu về. Có anh bay về tận từ bang Minnesota, có em bay về từ Connecticut, rồi Texas, rồi Oregon… Mà đường bay đâu còn tính bằng giờ, mà là rất nhiều giờ. Gặp nhau lần đầu tiên, tên chưa kịp biết, mà đã thấy thương thấy thân nhau như anh chị em cùng gia đình rất lâu ngày gặp lại, tay bắt mặt mừng, mừng mừng tủi tủi. Rồi lại lao vào chăm sóc học viên, mỗi hai người sẽ phụ trách một nhóm 30 học viên mới, ta nói nhìn độ ‘pro’ và độ lăn xả nhiệt tình của các bạn, tụi mình chỉ còn có thể nói: Thương và Biết ơn!
Lớp học cũng đã khép lại từ 24/4, và như thường lệ, cũng vẫn có quá nhiều những điều muốn nói, muốn chia sẻ, nên nó giữ mình lại cả tuần nay mới lược lại một số ý đem đến cho các bạn, những ai có thể chưa có mặt tại môi trường thân thương của hai ngày khó quên ấy. Mà có thể, những dòng này cũng có thể là chất liệu ‘gây thương nhớ’ cho hơn 200 con người đã trải cùng vui, cùng buồn, cùng hy vọng và cùng phát tâm cố gắng xoay chuyển bản thân để có được cuộc sống chặng đời tới sáng hơn thêm một bậc. Nói như các bạn đã từng comment trên trang mình, rằng “Hai ngày mà em như sống ở thế giới khác vậy, quên hết mọi thứ, cảm giác như vừa được đi vacation về. Mình hiểu thêm nhiều thứ quá, bài học vô giá luôn”. “Thiệt là muốn sống được như vậy hoài để được năng lượng tốt đẹp.” “Mình cố gắng duy trì luyện tập mỗi ngày nha mấy chị ơi!” ❤
Vậy, hãy cùng nhau cố gắng nhé, các bạn thương mến. Khi chúng ta đã đủ duyên có mặt trong một khóa học về Quản trị cuộc sống với Nhân số học, hãy hiểu rằng, bạn đã đủ duyên để Thay đổi.
Gửi niệm lành cho tất cả,
(2.5.2022 – QH & MayQ Team)
Chia sẻ bài viết

Start typing and press Enter to search

Shopping Cart