CHIANG MAI – CHIANG RAI: ĐẤT NƯỚC PHẬT GIÁO

>
>
CHIANG MAI – CHIANG RAI: ĐẤT NƯỚC PHẬT GIÁO
Chiang Mai -Chiang Rai: vùng đất của Phật Giáo

[Ký sự hành trình]
[Chuyến khảo sát Chiang Mai – Chiang Rai, tháng 10/2022]

CHIANG MAI – CHIANG RAI: TỪ TỪ MỚI THẤM, CÀNG LÚC CÀNG THƯƠNG

Bài 3: NGÀY KHẢO SÁT THỨ TƯ: TRỌN VẸN THẤM, TRỌN VẸN THƯƠNG!

[Bài 1] [Bài 2]

Buổi sáng cuối cùng trong chuyến khảo sát đất Chiang Mai – Chiang Rai, mình vẫn thức dậy sớm, thực hành thời khóa thiền và kinh sáng như thường lệ. Có một chút cảm giác lạ lẫm. Thời gian qua thật là mau. Mới ngày nào chân ướt chân ráo đặt chân đến đất này, một hai ngày đầu còn… chán quá chừng, những tưởng còn không mở được tuyến đi nào. Vậy mà hôm nay đã chuẩn bị rời xa, mà trong lòng còn lưu luyến đất và người nơi đây.

Buổi sáng cuối cùng này, trời không có nắng. Nhớ lại thời gian ở chuyến Ấn Độ mới tuần trước, mình dặn em Phong nhớ mang theo áo mưa, rồi hai chị em lại tiếp tục lên xe gắn máy, đi tới địa điểm cuối cùng trong hành trình khảo sát. Đó là một ngôi chùa cổ, mà hơn là một ‘ngôi chùa’, đây còn như là một khu vực khảo cổ với rất nhiều hiện vật được khai quật còn được lưu lại trong các khu vườn chùa. Wat U Mong, tên ngôi chùa, là một khu đất rộng mênh mang với rất nhiều cây cối rêu phong. Vừa bước qua khỏi cổng đi vào trong, mình đã ấn tượng với những pho tượng cổ được tạc vô cùng sinh động đặt rải rác đây đó, trên từng đường nét khuôn mặt, bộ dáng… đều sống động, như các vị vẫn còn đang hiện diện tại nơi này. Vì thế, tự nhiên muốn chắp tay nhẹ trước ngực, vừa đi vừa đảnh lễ, bái chào chư vị vô hình hữu hình nơi đây.

Một điều bất ngờ thú vị, là tại đây, tụi mình bắt gặp một phiên bản trụ đá của Vua A Dục! Trụ đá Vua A Dục thì không hề là một điều xa lạ với đại đa số các thánh tích Phật giáo rải khắp đất nước Ấn Độ, như một minh chứng rõ nét về sự tồn tại của một vị Phật có thật trong lịch sử, được Vua A Dục, một vị vua cũng là một Phật tử sùng kính bỏ nhiều công sức thành lập nên các bảng đá và trụ đá ghi lại những dấu ấn, cột mốc và những nơi Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã gắn bó trong cuộc đời hoằng pháp của Ngài. Việc một phiên bản mô phỏng trụ đá Vua A Dục xuất hiện tại ngôi chùa cổ đất Thái Lan đã khắc họa rõ nét tầm ảnh hưởng rộng khắp của Phật giáo đến các nước phía Nam Ấn Độ, trên con đường Nam truyền rộng và dài về sau này.

Trời bắt đầu mưa lúc nặng lúc nhẹ hạt. Cơn mưa thật làm tụi mình quá nhớ đến trải nghiệm thiêng liêng ở Vườn Lâm Tỳ Ni – nơi Đức Phật đản sanh ở Nepal. Hay cơn mưa trắng trời tụi mình ròng rã leo lên đỉnh núi Yên Tử trước đó mới một tuần… Tất cả những cơn mưa đó, đều dẫn bước theo sau là vô lượng phước lành, nên tự nhiên giờ đây, tụi mình không còn ngán ngại những cơn mưa nữa, thậm chí còn cảm thấy, tuy không mong đợi, nhưng mỗi khi đi đến vùng đất thiêng nào mà tự nhiên hôm ấy trời đổ mưa, thể nào đất ấy cũng đang dành cho chúng mình thêm một số năng lượng hoặc duyên lành đặc biệt.

Chùa Wat U-Mong có một không gian lớn là các đường hầm. Trước khi đến khu đường hầm này, phải đi ngang qua một sân tượng lớn nằm bên phải. Lúc chúng mình tới, cũng có một số xe chở các đoàn du khách tới, nhưng xem ra các đoàn khách mải mê đi thẳng vào khu hầm, ít ai để ý đến khu vườn tượng này. Chúng mình tạt vào vườn tượng. Cơ man nào là tượng lớn tượng nhỏ, rất nhiều tượng nhỏ xíu bằng lòng bàn tay hay nửa lòng bàn tay, thậm chí nhiều tượng chỉ bằng vài ngón tay… đang được xếp cạnh nhau trong từng vuông vườn nhỏ. Mưa nắng dãi dầu khiến nhiều tượng hằn nét rêu xanh…, nhiều tượng bị gãy hay cụt, vẫn tỏ ra sống động một cách kỳ lạ. Mình lập tức cảm nhận một sự kết nối mạnh mẽ với từ trường của khu vực này. Em Phong nãy giờ đi hẳn về trước mải mê chụp ảnh cận cảnh các chi tiết vườn tượng, vừa đáo trở lại, em ấy giơ mình ngắm cánh tay em nổi da gà từng đợt.

Chúng mình đi sâu hơn vào khu hầm đất. Từng lối hầm dài ăn sâu trong lòng đất, vuông vức, lại sạch sẽ, thanh tịnh và thông thoáng bất ngờ, chứ không gây ra cảm giác ngột ngạt như ta thường tưởng tượng khi đi vào lòng đất. Ở cuối mỗi gian hầm đều có đặt các pho tượng Phật cổ. Mình cúi đầu đảnh lễ từng vị, lòng thầm nghĩ, được đi đến nơi này, từng bước chậm rãi thảnh thơi kinh hành trong khu mật thất này, âu cũng là một cái duyên lành.

Bước ra khỏi khu hầm, đi dài hơn vào bên trong, trước mắt hiện ra một bảo tháp khổng lồ. Không giống như đại đa số bảo tháp ở các chùa khác được thếp vàng, bảo tháp này vẫn giữ nguyên nét rêu phong cổ kính, nhìn đơn sơ nhưng không hề giảm nét uy phong. Tương truyền, ngọn tháp này cũng góp phần làm nên tên tuổi của ngôi chùa cổ, với tuổi thọ trên 700 năm, kể từ khi thành phố Chiang Mai được hình thành từ khoảng thế kỷ thứ 13. Một số du khách cũng bước lên đây, nhưng họ chỉ dừng chân, lắng nghe thuyết minh, rồi bỏ đi. Cả một không gian mênh mông, rốt cục chỉ còn mình và em Phong. Tự nhiên nhớ điều mà mình lĩnh hội được sâu sắc từ đầu năm đến nay, từ khi mình bắt đầu đi vào vùng trũng năng lượng tự nhiên của năm cá nhân thứ ba và bốn, mỗi khi đi đâu có những dạng đồ hình mandala có thể phóng tỏa năng lượng, mình đều muốn đi nhiễu 13 vòng quanh mandala ấy. Lần trước, được cùng chúng hội nhiễu 13 vòng quanh Tháp Huệ Quang ở Yên Tử, 13 vòng quanh Tháp Đại Giác ở Bồ Đề Đạo Tràng… là những trải nghiệm vô cùng lợi lạc. Vì thế, cơ hội hôm nay với ngọn Tháp U Mong này, mình càng không muốn bỏ qua. Chúng mình từng bước chân trần nhẹ nhàng chạm lên gạch nung xưa cũ, từng bước theo chiều kim đồng hồ, vừa đi vừa niệm thần chú. Mình cũng không hỏi em Phong đã niệm gì trong chuỗi hành trình 13 vòng của em nó, riêng mình, mình nhất tâm niệm câu mà gần đây mình nghiệm ra được độ sâu mầu vô cùng vô tận của nó: “Gate Gate Paragate Parasamgate Bodhi Svaha”. Câu thần chú trong Bát Nhã Ba La Mật Đa Tâm Kinh, chỉ con người ta Đường Về Nhà.

13 vòng chậm rãi được vượt qua, rồi hoàn tất. Em Phong lại giơ cho mình nhìn cánh tay em ấy, da gà vẫn nổi lên từng đợt. Em nói, từ khi bước vào không gian ngôi chùa này đến tận bây giờ, em liên tục ‘sởn da gà’. Là cảm giác khi cảm ứng năng lượng đặc biệt, chứ không phải vì sợ. Mình thì không có những cảm ứng kiểu như em, nhưng mình cảm nhận rất rõ, một sự linh thiêng đặc biệt, một sự kết nối vô ngôn đang tỏa đi, kết nối chúng mình vô cùng sâu chặt với vùng đất này. Khi chúng mình miệt mài đi nhiễu tháp, không biết từ khi nào, mưa đã ngừng rơi, và trời bắt đầu hửng lên. Lại thêm một lần nữa, chúng mình chỉ có biết thốt lên: Thật vi diệu!

Cả hai chị em đều dạt dào năng lượng hoan hỉ an lạc. Không cần phải nói nữa, cả hai chúng mình đều tự giác hiểu: Đây sẽ chính là điểm nhấn cuối cùng của chuyến AN của chúng mình trên đất Chiang Mai, khi tất cả thành viên trong đoàn đều sẽ được đưa đến đây, lần lượng trải qua các bước trải nghiệm như chúng mình đã từng, sáng nay. Và, đặc biệt nhất, không gian bao la mênh mông thoáng đãng bao quanh khu tháp này sẽ chính là nơi đoàn chúng mình cùng đi kinh hành, nhiễu tháp, sau đó sẽ cùng nhau ngồi tĩnh tâm và cộng hưởng cùng nhau một thời đặc biệt cuối cùng trước khi khép lại chuyến hành trình. Còn gì có thể thương hơn như vậy, đậm đà hơn như vậy? Và, không còn nghi ngờ gì nữa, đây sẽ chính là một dấu chấm thật đẹp, khép lại một hành trình AN trên đất Chiang Mai – Chiang Rai, một hành trình đẹp như mơ, bắt đầu từ những điều bình thường đèm đẹp, dẫn dài đến nhiều hơn những trải nghiệm sâu mầu, chỉ có thể tự mình cảm thụ! Và đặc biệt, khi những trải nghiệm ấy được cùng cộng hưởng, kết nối với hàng trăm bạn đồng hành khác qua chuyến AN, đó sẽ là những trải nghiệm vô cùng yêu thương, vô cùng đáng nhớ, một hành trình thấm đẫm năng lượng an lành, từ đất nước Chùa Vàng. Mà đặc biệt hơn nữa, chuyến AN trên đất Thái này, chúng mình chọn lựa còn trong dịp đầu năm để mở ra, có phải là để những năng lượng an lành này mở ra, dẫn dắt xuyên suốt, cho cả năm ta sẽ được AN?

Hai tiếng đồng hồ cuối cùng trước khi ra sân bay, chúng mình chọn trải qua một thời massage Thái, đúng nghĩa trải nghiệm trọn vẹn để đi về quyết định đưa vào tour hay không. Tụi mình chỉ chọn ngẫu nhiên một tiệm massage ven đường, nhưng đón tiếp chúng mình là những gương mặt thật niềm nở, chân thành. Các bạn nhân viên phục vụ chúng mình cũng thật hiền lành, dễ thương, năng lượng tình thương từ các bạn tỏa ra mà chúng mình cảm nhận được trọn vẹn luôn!

Tới đây thì mình hiểu rồi. Vì sao lại vẫn cứ phải nên bỏ tiền mua vé máy bay đắt gần gấp đôi một chuyến bình thường sang Bangkok, để lên tận vùng mạn Bắc xa xôi của đất Thái Lan. Có thể thoạt nhìn vào, Chiang Mai – Chiang Rai không mấy khác biệt so với nơi chúng ta đang sống, không có nhiều cái để “Wowww” buổi ban đầu. Nhưng càng đi càng thấm, càng sống càng thấy thương. Thuần là đất nước Phật giáo, mật độ chùa chiền ở hai tỉnh này cũng dày đặc không đếm xuể luôn, người dân ở đây đại đa số hiền lành chất phác, ôn hòa niềm nở. Tất cả những nơi bạn đi, họ đón bạn bằng tình thương, bằng sự tận tụy, chăm sóc hết lòng như chăm người nhà. Từ anh lái tuk tuk đến nhân viên khách sạn, cho đến các bạn bán hàng ăn vặt ngoài chợ đêm cho đến cô nhân viên massage…, ai ai cũng toát ra sự thương hết lòng và chăm hết lòng. Cái hay và an lòng ở chỗ, họ tỏa ra cái tình thương ấy một cách rất tự nhiên, kiểu cái cây xanh đứng giữa đường thì đương nhiên tỏa bóng mát cho ai đi ngang qua cũng được hưởng vậy, chứ không phải là sự cố gắng lấy lòng hay đổi chác gì. Vậy mới thương!

Và trên tất cả, mình cảm ngộ thêm một điều sâu sắc hơn. Cũng chính là một đất nước Phật giáo, lại nép mình ở một khu vực khá xa xôi, nên Chiang Mai – Chiang Rai vẫn ít nhiều giữ cho mình một sự tĩnh tại nhất định. Mỗi một bước đi đều có Phật, con đường nào cũng dẫn đến chùa chiền…, tất cả những điều ấy, vô hình chung đã đan lại với nhau thành một khối năng lượng vô hình vô cùng thanh lành, nhẹ nhõm, mà nếu chỉ đơn thuần đến đó để đi du lịch, bạn có thể sẽ bỏ qua một cơ hội vô cùng lớn để tận hưởng, tích lũy, mà sạc cho đầy những năng lượng lành. Dòng năng lượng vô hình mà dạt dào ấy, mình đã vô tình cảm thụ được thật đầy đặn, trong bốn ngày khảo sát tại nơi này.

Mà, tự nhiên ngẫm lại, mọi thứ đều có những dun rủi an bài hợp lý. Nếu mình vẫn cứ khỏe mạnh sân sẩn như bình thường, có lẽ mình đã không đủ tinh tế để nhận ra, dòng năng lượng vô cùng vi diệu, có thể chuyển mình từ trạng thái kiệt quệ vì đau ốm, sang khỏe mạnh nhẹ nhàng an lạc như thế nào. Nếu mình đang ở trong một tình trạng năng lượng tự thân dồi dào như bình thường, chưa chắc mình đã đủ duyên nhận ra, sự vi diệu linh thiêng tột bực mình đã cảm nhận ở Chùa Phật Ngọc, mà mình đã chia sẻ ở các bài viết trước.

Đúng vậy, mình mang ơn những sự ẩm ương, những cơn không khỏe, những trở ngại thử thách giăng giăng đê đê trước mắt mình những ngày ấy. Để giờ đây, sau chuyến đi về từ vùng đất vi diệu ấy, lần lượt hai điều đầu tiên trong ba điều mình nguyện xin ở Chùa Phật Ngọc Chiang Rai đã trở thành hiện thực. Nó đủ cho mình cảm hứng để chia sẻ lại với những ai hữu duyên qua ba bài viết nhỏ này, còn điều thứ ba, vốn là một điều dài hơi, cần ít thời gian lâu hơn để nhìn rõ tác động thực sự. Nhưng mình vẫn tin rằng, đã có hai điều trước chuyển biến vi diệu đến như vậy, điều thứ ba, ắt hẳn cũng nằm trong tầm tay thôi. Dĩ nhiên, với điều kiện mình lấy đây làm động lực, và không ngừng tiếp tục cố gắng mỗi ngày. Để ngày nào thực mở được chuyến AN đến Chiang Mai – Chiang Rai vào đầu tháng 3 năm sau, 2023, mình sẽ có thể mỉm cười nhẹ nhõm mà nói với các bạn rằng, điều thứ ba nguyện ước ngày ấy trong Chùa Phật Ngọc Chiang Rai, rốt cục, mình cũng đã làm được rồi. Thương lắm!

Những ai đọc hay nghe được các bài viết này của chúng mình, mà bạn cũng cảm thấy thôi thúc, muốn một lần đến với đất thương Chiang Mai – Chiang Rai, hãy thu xếp thời gian nhé. Chuyến đi dự kiến sẽ diễn ra trong bốn ngày, từ 2/3 đến 5/3/2022. Bạn liên lạc với trang MayQ Go để được tư vấn chi tiết hơn về lịch trình và đăng ký nhen.

Gửi niệm lành cho tất cả,

(03.11.2022 – QH & MayQ Team)

Chia sẻ bài viết

Start typing and press Enter to search

Shopping Cart