CHUYỆN CỦA NGƯỜI BẠN MANG TÊN “BẦU TRỜI XANH”…

>
>
CHUYỆN CỦA NGƯỜI BẠN MANG TÊN “BẦU TRỜI XANH”…
Em là một học viên vừa kết thúc lớp Cấp độ 4 của tụi mình tối qua. Nói theo mô tả từ giấy khai sinh, em mang giới tính nữ. Tuy vậy, vấn đề đưa em đến lớp Quản trị cuộc sống với Nhân số học cấp độ 1 từ năm ngoái, chính là, ‘giới tính thật’ của em. Và, cái tên mang hình ảnh bầu trời xanh xanh dễ cho mọi người tiếp nhận em ở cả giới tính nào. Bởi, nếu sống đúng bản chất thật của mình, em vẫn cứ xanh như bầu trời trên cao kia vậy, thanh thản, nhẹ nhõm, thanh lành biết bao…
Gặp lại em ở lớp Cấp độ 4 lần này qua màn hình Zoom, em chọn một không gian phía sau đầy cây xanh, nắng vàng đổ dài xuống cả một góc trời để ngồi trình bày câu chuyện của mình. Lớp học bên này buổi tối, bên kia đại dương nơi em đang sinh sống là đầu giờ sáng. Ánh mắt em, gương mặt em lấp lánh những niềm vui, khác hẳn em trong phiên bản mà tụi mình gặp ở lớp Cấp độ 2 đầy ưu tư, u uất về những mối quan hệ trong cuộc sống của mình.
Hành trình đến với bốn cấp độ của các lớp Nhân số học cũng chính là hành trình em tự chữa lành chính mình, từ đó, em học cách hiểu và thương để chữa lành và xây lại những mối quan hệ, mà trước đây với em là một nỗi đau, là vô vàn sự ám ảnh. Để rồi, trong ngày gặp lại, vẫn là ‘Xanh Bầu trời Xanh’ đó, nhưng lại trong một phiên bản thật khác, mà như em bảo: “Bây giờ em giống như một ‘hiện tượng lạ’ với những người thân trong gia đình và cả cộng đồng nơi em đang sống!”. Tại sao lại như vậy, để chúng mình kể cho bạn nghe, Chuyện của ‘Xanh Xanh Bầu trời Xanh’, nha!

NHỮNG BÀI THI VỀ TÌNH YÊU THƯƠNG

Như lời em chia sẻ, mục tiêu ban đầu em muốn học và tìm hiểu Nhân số học là vì “Em thấy em và những người xung quanh đang có nhiều vấn đề, mà cụ thể đó là mẹ và… vợ em. Và em muốn tìm cách để thay đổi những người đó”. Tuy nhiên ở lớp cấp độ 1, em không chia sẻ về câu chuyện của em quá nhiều, và trong bài thu hoạch cuối khóa, em cũng không lột tả hết những điều mà em đang trải qua, nên tụi mình cũng chỉ dừng lại ở việc hiểu em, trong giới hạn mà em cho phép. Nhưng khi lên đến cấp độ hai, em chịu mở lòng mình hơn, và trong 5 phút trình bày, em đã từng thừa nhận: “Em rất hận mẹ em!”. Cái chữ ‘hận’ nghe nặng nề như hàng chục tảng đá đè nặng lên em, mà đau lòng nhất chính là nói ra từ ấy với đấng sinh thành của mình…
Khi mang thai em, cũng là lúc ba em làm ăn sa sút, và trong suốt những tháng ngày đó, mẹ cũng không khỏe vì thai nghén, nên em đã ra đời trong tình trạng sinh non. Chính vì thế, khi sinh ra, em cũng không hoàn toàn được khỏe mạnh như những đứa trẻ bình thường. Ba năm đầu đời, em được sống trong tình thương có cha có mẹ, nhưng cách vài ngày khi em tròn tuổi lên ba, vì tai nạn giao thông, nên ba đã bỏ mẹ con em đi về một thế giới khác với lời hứa “sẽ làm cho con một sinh nhật thật lớn” còn dang dở. Để rồi, những chuỗi ngày êm đềm của em cũng khép lại từ đó, khi tình thương mẹ dành cho em chuyển thành một sự kỳ vọng, áp lực buộc em phải là một đứa tự lập, mạnh mẽ, tự ngã tự đứng dậy mà không có sự dịu dàng của mẹ vỗ về. Điều đó quả không dễ dàng với một đứa trẻ lên ba, lên bốn, và kéo dài về sau, là những chuỗi ngày không an vui của em, khi mẹ dần dần có những mối quan hệ mới.
Nhưng có lẽ đỉnh điểm của mối quan hệ chính là năm em 15 tuổi, khi mẹ biết được giới tính thật của em, thông qua sự ‘mách lại’ của người cha dượng, dẫn đến sự nổi loạn trong em chính là… em không được sống đúng với giới tính mà mình muốn.
Người cha dượng nói cho mẹ em biết sự thật, em thuộc cộng đồng ‘giới tính thứ ba’, từ đó, mẹ em quay qua nói với em những lời rất nặng. “Mày nhìn coi, người không ra người quỷ không ra quỷ”. Để rồi, “Hai năm sau đó, em với mẹ em không nói chuyện với nhau, mỗi lần chạm mặt, mẹ nhìn em như kẻ thù vậy. Có nhiều lần em nghĩ tới chuyện chết đi cho xong, chứ sống vậy mệt quá”. Hệ lụy của mâu thuẫn này đã hình thành nên sự bất cần, hận thù và luôn cảm thấy bất công trong tính cách của em từ lúc nào, không hay. Từ đó, nỗi ám ảnh về gia đình, về mẹ cứ dai dẳng trong em trên chặng hành trình trưởng thành. Đã nhiều lần em tự hỏi chính mình, có lẽ, “Người như mình không xứng đáng để được yêu thương?”.
Thú thật, dạo gần đây, những trường hợp tương tự như hoàn cảnh của em xuất hiện trong lớp của tụi mình khá nhiều, và cũng đau khổ rất nhiều khi chưa vượt qua được sự chấp mắc của gia đình. Và mình biết, đó không chỉ là những câu chuyện được kể trong các lớp, mà đâu đó, nó vẫn âm ỉ diễn ra dưới nhiều mái nhà. Nhớ cách đây gần 3 năm, hồi làm chương trình “Khi cần chia sẻ” với chủ đề “Màu của mỗi người”, tụi mình cũng phải vượt qua rất nhiều khó khăn để làm cho bằng được chương trình ấy, bởi vì nó khá là nhạy cảm với những luồng suy nghĩ tự nhiên mà xã hội hiện tại công nhận. “Màu của mỗi người” – là màu Cá tính, màu Giới tính, những sắc màu tạo nên một phiên bản của mỗi người. Bạn đang nằm trong hoàn cảnh nào? ‘Màu sắc cá tính’ của bạn đang được ‘nhận diện’ một cách tích cực chưa? ‘Màu sắc giới tính’ của bạn đã được chấp nhận một cách tích cực chưa? Hay bạn đã làm được cách gì để xoay sở cho ‘Màu cá tính’, ‘Màu giới tính’ riêng của bạn được ‘bền, đẹp’ trong môi trường bạn sống mà không một ai phải đau khổ hay tổn thương?
Dĩ nhiên, đây là một vấn đề không hề đơn giản hay có thể nói lớt phớt vài trăm chữ mà xong… Nhưng nếu không chịu dũng cảm đối diện với thực tế cuộc sống hiện tại (mà hiện tại việc này đang tồn tại khá phổ biến), thì biết chừng nào những nỗi buồn, nỗi đau, những xót xa và khuất lấp mới được tan đi…?
Mình biết, thuyền đi ngược dòng có bao giờ là dễ dàng đâu, và mình nói với bạn học viên mang cái tên Xanh Xanh Bầu trời Xanh này: “Việc chấp nhận con cái mình mang một giới tính khác như nó vốn là, không phải là chuyện dễ dàng với những ba mẹ theo suy nghĩ truyền thống, vì dường như, điều đó nó đi ngược với những suy nghĩ thông thường của xã hội bây giờ, là con gái phải có chồng, con trai phải lấy vợ. Và có bao giờ em thử đặt mình vào suy nghĩ của mẹ em không, hay là chỉ biết lấy sự hằn học, uất giận phản kháng lại sự chống đối của mẹ”. Đôi khi người lớn cũng có lý do và nỗi khổ của họ, và trong những trường hợp như vậy, việc vượt qua khỏi những ‘định kiến’ với những điều không thuận tự nhiên như 1+1=2, thật sự không hề dễ dàng với những ai có suy nghĩ và cách sống khá truyền thống.
Tụi nhỏ trong team mình, cũng có một số thành viên thuộc giới tính thứ ba. Ở môi trường làm việc, tụi mình thoải mái và rất mở lòng với điều đó, nhưng tại gia đình mỗi đứa, khi biết được sự thật về giới tính của con mình, lúc ban đầu, ba mẹ cũng đâu phải là dễ dàng chấp nhận đâu. Rồi hai bên cũng đau khổ cả một thời gian dài. Lúc đó, mình nói với các bạn team mình, và cũng đã nói điều này với em học viên của tụi mình ngày hôm ấy: “Có thể ba mẹ cũng không muốn gây đau khổ, tạo áp lực cho mình đâu, có chăng, là họ chưa đủ duyên để chấp nhận điều đó. Thử tưởng tượng xem, theo lẽ tự nhiên, ba mẹ nghĩ mình sẽ có thêm một thằng rể khi con gái mình lấy chồng, thì một ngày nào đó, nó dẫn về một người phụ nữ khác và bảo đó là…vợ mình và muốn kết hôn với người ấy. Bạn nghĩ đi, sự phản kháng là tất có đúng không?”.
Lại nhớ, trong chủ đề ‘Màu cũng mỗi người’ của Khi cần chia sẻ mà tụi mình nhắc ở trên, một bạn tên T., thuộc cộng đồng LGBT, đang sống ở Hà Lan gửi thư về cho chúng mình kể lại nghị lực ‘ngược dòng’ mãnh liệt của T. khi thực hiện lời hứa với mẹ của bạn lúc mẹ biết bạn thuộc giới tính thứ ba, rằng: “Nếu cuộc đời của ta đã không thể ‘bình thường’ theo quan niệm của số đông, con sẽ cố gắng biến nó thành một đời phi thường hết mức có thể!” Và ròng rã trong mười năm ấy, khẳng định được giới tính thật của bản thân mình, bạn đã bay rất cao và đi rất xa, trở thành một kỹ sư phần mềm nghiên cứu tính năng của robots trong việc phục vụ ngành y – một công việc đầy nhân văn và hữu ích. Bạn cũng đã đấu tranh không mệt mỏi để xóa đi nước mắt trên má của mẹ – người thân duy nhất của bạn, để gần đây nhất, bạn đã nghe mẹ bạn nói: “Mẹ hạnh phúc”. Tụi mình đọc mà rưng rưng, và khán giả lắng nghe câu chuyện cũng vậy.
Khi chọn cho mình một con đường ‘khác với lẽ tự nhiên thường thấy’, việc đầu tiên bạn cần làm, là dũng cảm chấp nhận những gì sẽ xảy ra sau đó, vì mình đi trên con đường khác mà, đương nhiên phải có chút khó khăn, chút cản trở chứ! Và sau đó, hãy luôn nhớ điều này, chính là dùng TÌNH THƯƠNG và SỰ SỐNG TỐT của mình để bù lại. Hãy yêu thương và xoa dịu những tổn thương trong mỗi ông bố, bà mẹ khi họ chưa đón nhận được sự thật, và hãy minh chứng cho họ thấy, dù bạn là ai, thì bạn vẫn là một con người bình thường, sống thật tốt, thật tử tế thì từ từ suy nghĩ của ba mẹ cũng thay đổi để đến một lúc nào đó, thay vì suy nghĩ theo số đông là ‘con gái phải lấy chồng, con trai phải lấy vợ’ thì họ sẽ chấp nhận người bạn đời của bạn, theo cách mình có thêm một đứa con để yêu thương và được yêu thương. Tự khắc, mọi thứ sẽ thật nhẹ nhàng, đúng không? Mình tin vậy! Và tụi nhỏ trong team mình cũng đã làm được điều đó. 🌻
Trong khoảng thời gian giới hạn mà buổi thảo luận cho phép, mình nói và khuyên em hết tất cả những gì mình nghĩ và bằng cả những sự quan sát về những trường hợp xung quanh mình. Để rồi sau đó tạm chia tay nhau…
Cho đến một lớp Cấp độ 2 khác diễn ra sau đó, có một cô học viên khác đến lượt mình trình bày cũng thừa nhận mình thuộc cộng đồng LGBT và cũng đang “rất hận mẹ chồng mình”. Tụi mình… nghe câu chuyện quen quen, có chút ‘nghi ngờ nhẹ’ là bạn này và bạn học viên ‘Bầu trời Xanh’ của lớp trước đây chính là một đôi nè. Hỏi tới luôn, thì ẻm khai, đúng rồi chị! Hóa ra, từ chỗ ban đầu không thích ‘chồng’ mình đi học một lớp ‘nghe có vẻ tào lao’ là Quản trị cuộc sống với Nhân số học, cô bạn này đã kịp nhận ra những biến chuyển trong lối sống, lối nghĩ, trong cả năng lượng sống của người bạn đời của mình. Và khi người ‘chồng’ đi học lên đến cấp độ 3, chuẩn bị lên lớp 4, thì đến phiên cô vợ chủ động nhắc chồng… đăng ký lớp Căn bản tiếp theo cho cô đi học với!

MỘT ‘HIỆN TƯỢNG LẠ’ MANG TÊN “BẦU TRỜI XANH”

Qua những gì mình kể cho bạn nghe về câu chuyện của ‘Xanh Xanh Bầu trời Xanh’, bạn thấy, cuộc đời của em cũng dập dìu sóng gió, bể khổ trần ai, đau khổ trùng trùng. Vậy đó mà gặp lại em với gương mặt sáng trưng ở lớp Cấp độ 4, em mở đầu với nụ cười: “Giờ em là ‘hiện tượng lạ’ với gia đình và cộng đồng nơi em đang sống”, cả lớp ‘rần rần’, rất muốn nghe em chia sẻ lại, hành trình ‘lội ngược dòng’ của mình.
Em kể, từ khi em và vợ đều theo học các lớp Quản trị cuộc sống với Nhân số học, mỗi người đều tự biết cách sửa mình, những cuộc cãi vã cũng không còn, mà thay vào đó, trở thành bạn ‘đồng tu’ để cùng đẩy năng lượng nhau lên, từ đó dễ nói chuyện với nhau rất nhiều. Để rồi, cả hai cùng nhận ra, “hai đứa đều có vấn đề với mẹ, nên hai đứa hồi hướng cho một người, nên sức sẽ mạnh hơn”.
Và rồi hai bạn cùng thực hành tu tập, em đạo Công giáo, nên những hồi kinh kệ của em và vợ đều là kinh Chúa. Các bạn chăm chỉ tập các bài tập về tăng trưởng năng lượng mà nhà MayQ khuyến khích, thực hành Ho’Oponopono hướng về mẹ em, và mỗi lúc mâu thuẫn xảy ra, sẽ chọn phương thức “dĩ hòa vi quý”, “quay vào bên trong tập trung Ho’Oponopono cho qua cơn giận và giữ cho bản thân không bực bội”. Em nói, “Tụi em kiên trì mấy tháng nay, thì dạo gần đây, mẹ em thay đổi rất nhiều, mẹ nói chuyện đàng hoàng hơn, bớt ra lệnh hơn, bớt sai khiến, bớt khó khăn”.
Ta nói, bạn kể đến đây, mà lòng ai cũng nở rộ tưng bừng. Nhưng chuyện chưa dừng ở đó đâu, ahihi.
Một ngày đẹp trời, khi vợ em đang ngồi chia sẻ với một người bạn của mẹ về lớp học mà cả hai đang học (chính là lớp của tụi mình nè, hihi). Lúc đó có mẹ em ngồi cạnh, dù mẹ giả vờ không nghe nhưng “em biết chắc là mẹ muốn biết nửa năm qua, điều gì đã làm cho em thay đổi nhiều như vậy”.
Và giây phút “vô tình vợ em nói với mẹ, tất cả những uất ức trong lòng gần ba năm nay, vợ em ấm ức như thế nào, và khi học Nhân số học, vợ đã hiểu ra tại sao mẹ như vậy, và cũng nói cho mẹ hiểu là giờ vợ em hiểu được và cũng không trách mẹ”. Em nói, tính mẹ em từ trước tới giờ, ai mà nói điểm xấu của mẹ trước mặt mẹ thì mẹ sẽ rất nóng và phản kháng lại, nhưng có lẽ ngày hôm đó, vợ em đã ‘đọc đúng nội tâm’ của mẹ, nên mẹ chịu lắng nghe. Và chỉ sau một đêm, bà đã… hoàn toàn thay đổi, như trở thành một con người khác! Và con người hiền hòa, dễ thương, thương con thương dâu đó kéo dài được luôn cho tới tận bây giờ! Nếu có mặt trong lớp học hôm ấy, bạn sẽ thấy được niềm vui lấp lánh trên ánh mắt, nụ cười và cả sắc giọng của Thanh: “Em không bao giờ dám mơ có một ngày như vậy”.
Hihi, cuối cùng, hoa đã nở trên những nỗi đau. Bạn thấy không, quan trọng là lòng bạn có muốn và quyết tâm thay đổi cuộc sống của mình hay không, để rồi khởi phát vào Vũ trụ một ‘tín hiệu’ nhiệt thành, rằng con muốn thay đổi, con muốn an vui, muốn thương và được thương những người xung quanh mình, thì chắc chắn Vũ trụ sẽ gửi cho bạn công cụ để bạn thay đổi thôi. Nhân số học chính là công cụ giúp cho bạn được nhìn được những điểm mạnh yếu của bản thân mình và những người xung quanh để chấp nhận họ trong phiên bản của chính họ, và các phương pháp Quản trị Năng lượng sẽ giúp bạn dần dần đẩy năng lượng mình lên thông qua các bài tập về Biết ơn, Ho’Oponopono, chuyên tâm tu tập sám hối, thì mọi thứ sẽ tích cực cả thôi. Một tháng chưa được thì năm tháng, một năm, hai năm,… cứ kiên trì, rồi hoa sẽ nở!
Con người đến cuộc đời này là để vượt qua những nghịch cảnh ắt có của mỗi người, và để sống hạnh phúc. Khi cuộc sống cho bạn những nghịch cảnh, sao chúng ta không thử dùng cái nhìn hòa ái và tâm từ để chạm vào nó, để thử khẽ mở nó ra, chia sẻ nó và đưa nó thành một vấn đề quan trọng mà bạn cần được tháo gỡ, yêu thương, để được hạnh phúc, bình yên?
Dành tặng bạn lời bài hát “Quang phổ cuộc đời” mà bạn QH đã viết cho chương trình “Màu của mỗi người” năm ấy:
“Đỏ Cam Vàng Lục Lam Chàm Tím…
Quang phổ cuộc đời loang loáng phận người
Đỏ Cam Vàng Lục Lam Chàm Tím…
Mỗi con người một sắc cuộc đời
Màu Cá tính, Màu Giới tính
Sắc màu nào ra khỏi phận người – Quang phổ cuộc đời…”
Nhưng mà, cũng tin:
“Những muộn sầu dần phai tàn rồi. Còn đâu đây – Niềm tin ấy”.
Bởi vì:
“Thương nhau Hiểu nhau, Sắc nào cũng đẹp.
Thương nhau Hiểu nhau, Màu nào cũng yêu”.
Gửi Niệm lành cho tất cả!
–Chia sẻ thêm một niềm vui nho nhỏ về chuyện của ‘Xanh Xanh Bầu trời Xanh’ là, sau cú ‘thay đổi ngoạn mục’ của em dẫn đến sự an vui cho cả gia đình, cộng đồng xung quanh em bắt đầu nô nức… đăng ký tham gia học các lớp Quản trị cuộc sống qua Nhân số học tiếp theo của nhà MayQ đây! Tụi mình nói vui, thấy không, việc em sống tích cực và thay đổi, tự thân nó đã đưa em trở thành một ‘đại sứ’ của Khả năng Thay đổi cuộc sống, chuyển đổi Vận mệnh của chính mình rồi! Và như thế, thật là đáng hạnh phúc thay, phải không em?
Chia sẻ bài viết

Start typing and press Enter to search

Shopping Cart