AN TRÊN ĐẤT THÁI: DU LỊCH TRẢI NGHIỆM ĐẦY NĂNG LƯỢNG
[Hành trình An trên Đất Thái Chiang Mai – Chiang Rai]
BÀI 2: MUỐN TRẢI NGHIỆM DU LỊCH CÓ DU LỊCH, MUỐN ĐỘNG TÂM CÓ ĐỘNG TÂM
Ngày thứ hai của hành trình, đoàn chúng mình tiếp tục di chuyển từ Chiang Mai sang Chiang Rai. Những vòng xe lăn bánh, ba giờ đồng hồ di chuyển mà cứ ngỡ thật gần, bởi khung cảnh hai bên đường phủ mát bởi những ngọn đồi xanh tươi, điểm xuyến bởi hàng chục sắc hoa đan xen xinh xắn. Ở Thái Lan, mà cứ ngỡ như đang lạc vào một cung đường nên thơ nào đó, bình yên và dịu nhẹ. Ngồi trên xe mà mắt không thể rời khung cửa, như muốn thu tất cả sự bình yên này vào lòng!
Cái vùng đất gì mà lạ thay, ai đến cũng khiến họ mềm lòng đi nhiều chút. Hôm qua đến giờ, không thể đếm xuể bao nhiêu người đến và nói với chúng mình, “Sao chuyến đi này ‘đẹp’ quá đỗi! Cái ‘đẹp’ ở đây không phải chỉ là khung cảnh đẹp, mà đẹp trong từng con người, trong từng sự đồng hành, kết nối, cộng hưởng, để ai cũng có thể cảm nhận đủ đầy và trọn vẹn những tâm huyết mà tụi mình đưa vào trong chuyến đi. Thật ra cũng dễ hiểu thôi, bởi những chuyến đi mang tính chất là chuyến An như thế này, tụi mình sẽ ưu tiên 70% dành cho việc tham quan, trải nghiệm cảnh đẹp nhưng cũng đầy năng lượng mà chúng mình đã chọn lựa sẵn, 30% còn lại dành cho việc tu tập, cộng hưởng. Chính vì thế, mà so với những chuyến đi Đại cộng hưởng, với những khách từng gắn với chúng mình trong những chuyến dài ngày bởi hành trình về Đất Phật, khi sang đến đây, gặp ai cũng mắt sáng rỡ lấp lánh: ‘Đúng là hành trình an, nên mọi thứ cũng thật nhẹ nhàng và dễ thương!”. Lúc này đây, tụi mình cười cười, thì cũng phải thôi, bởi những chuyến An như thế này giống những sự gieo duyên bước đầu cho những thành viên lần đầu biết nhà MayQ, bén duyên với con đường ‘du lịch tâm linh’ này, để họ không quá ngỡ ngàng, hay cảm thấy bị quá sức trong những thời khóa ‘nặng đô’ hơn của những chuyến Đại cộng hưởng. Và mỗi nhánh, mỗi hành trình, chắc chắn đều cũng sẽ có những giá trị của riêng nó.
Nối tiếp câu chuyện ngày hôm nay, cả đoàn đã có một hành trình tại đất Chiang Rai với rất nhiều trải nghiệm thú vị, được đan xen bởi những hoạt động tham quan khám phá những ngôi chùa vô cùng nổi tiếng, mà khi nhắc đến Chiang Rai ai cũng biết: Đó chính là Chùa Wat Rong Suea Ten (Chùa Xanh) và Chùa White Temple Wat Rong Khun (Chùa Trắng). Với những thiết kế tinh xảo, chạm khắc chỉn chu, cũng như không gian rộng lớn làm cho ai vào đây cũng bị choáng ngợp bởi những sự lộng lẫy tại nơi ấy. Mọi người có được những khoảng thời gian tự do tham quan, ai cũng thích thú, chụp cho mình 1.001 tấm hình làm kỷ niệm. Đặc biệt khi sang Chùa Xanh, còn được tha hồ ăn vặt với những món ăn hấp dẫn được bày bán bên hông như kem dừa, khóm, nước trái cây,… làm ai cũng ‘ngả nghiêng’ không thể chối từ, haha!
Sau phần trải nghiệm du lịch, điều đọng lại nhiều nhất, và cũng đặc biệt nhất trong hành trình ngày thứ hai này, đó chính là hai thời cộng hưởng tại Chùa Wat Phra Keaw (tụi mình hay gọi bằng Chùa Phật Ngọc) và Wat Doi Phrabat (tụi mình gọi là Chùa Phật Lớn).
Khác với sự nổi tiếng và nhộn nhịp của Chùa Xanh và Chùa Trắng, hai ngôi chùa cổ này yên bình nằm trên vùng đất Chiang Rai, nhưng đã để lại trong lòng mình quá nhiều ấn tượng đẹp đẽ, ngay từ lần khảo sát đầu tiên, khi mình đặt chân đến nơi đây. Đầu tiên, phải kể đến là những trải nghiệm vô cùng đặc biệt ở chùa Phật Ngọc mà mình đã từng chia sẻ trong một bài viết ký sự hành trình trong chuyến khảo sát trước đây. Nơi đây không nổi tiếng với dân checkin và cũng chính là ‘hạt ngọc đầu tiên lộ diện’ khiến mình quyết định, bằng mọi cách phải mở cho bằng được chuyến An vào tháng ba này.
Chùa Phật Ngọc – Wat Phra Kaew Chiang Rai ban đầu được gọi là Chùa Rừng Tre, bởi xung quanh chùa là rừng tre bao bọc. Cho đến năm 1434, bảo tháp bên trong chùa bị sét đánh vỡ toác, lộ ra pho tượng Phật Ngọc được giấu ở bên trong. Từ đó, chùa được đổi thành Wat Phra Kaew – mang nghĩa Chùa Phật Ngọc. Vào khoảng cuối thế kỷ 18, pho tượng Phật Ngọc được thỉnh dời về Bangkok, tọa vị tại Ngôi chùa Hoàng Gia quan trọng vào bậc nhất tại thủ đô, cùng mang tên Wat Phra Kaew (mà đại đa số người Việt mình khi sang Bangkok gọi là Chùa Vàng). Trong chuyến khảo sát, tụi mình bước vào khuôn viên chùa Wat Phra Kaew Chiang Rai trong cái tĩnh mịch của buổi chiều. Chùa rất vắng, rất thanh tĩnh. Thường mình đi với tâm thế của một người khảo sát, thì tới một ngôi đền chùa nào, thường mình ít xin hay nguyện gì cho bản thân, mà hoặc đơn giản chỉ dập đầu đảnh lễ chư Ơn Trên tại vùng đền chùa đó, hoặc thêm nữa, là nguyện xin Chư Vị cho chúng con đủ duyên mở được chuyến đi thành công đến vùng đất đó. Và suốt từ hôm qua đến thời điểm đó, đến các chùa trước đó, mình đúng một tâm thế ấy. Và thật kỳ lạ, khi đầu vừa dập trên nền đất, chỉ trong một khoảnh khắc, mình tự nghe ‘mình’ nhắc: Hãy nguyện xin đi! Chữ ‘xin’ đến với mình khá là lạ lẫm, và lạ lùng không kém, là cũng trong sát na tiếp theo, mình nghe trong lòng mình bật ra rất nhanh không phải một, mà là tận ba điều mình muốn ‘xin’ Ơn Trên, Vũ Trụ gia hộ, tiếp sức cho mình.
Hôm nay, kể lại câu chuyện này cho cả đoàn cùng nghe, cùng với ước nguyện thứ ba lần đầu được kể đến, ngay chính không gian trước khu thờ tượng Phật Ngọc, mà cảm xúc không thể diễn tả bằng lời. Mới có sáu tháng thôi, mà mọi thứ thay đổi nhiều quá, và cũng mới sáu tháng thôi, thật mừng, vì tụi mình đã có thể đưa được đoàn 203 thành viên, cùng đến đây và cảm nhận, thấm đẫm nguồn năng lượng dạt dào này. Mình cho mỗi người có 15 phút tự ngồi quán chiếu lại, xem trong lòng mình đang có những điều gì khao khát nhất, miễn là những ước muốn thiện lành, thì hãy khởi lên với Phật, ngay tại cuộc đất này. Điều này cũng giống như bạn đã sẵn sàng chịu đưa ra cái nút thắt trong lòng mình, và thưa với Ơn Trên, con đã sẵn sàng để ‘giải’ bài thi này rồi, nguyện mong Ơn Trên có một sự soi đường, chỉ lối, cho con có những tín hiệu để xoay chuyển và chạm đến những ước nguyện của chính mình. Điều đặc biệt là, lẽ ra, theo lịch trình thì sáng mai chúng mình mới đến nơi này, nhưng vì điều chỉnh cho phù hợp cung đường, chiều hôm nay, sau sáu tháng quay lại, chúng mình được vào đây, ngay đúng khung thời gian mà mình từng vào trong chuyến khảo sát. Cái không khí tĩnh mịch, sâm nghiêm vẫn vẹn nguyên ở đó. Tụi mình tin, chắc có lẽ bằng một sự dẫn dắt vô tình nào đó, đã khiến cho chúng mình thay đổi lịch trình, để có thể cùng ngồi lại với nhau, tại đây, ngay khoảnh khắc này. Với mình đó không phải là sự ngẫu nhiên, mà tất cả đang được sắp xếp bởi những sự vi tế nào đó. Biết ơn vô cùng!
Trong cảm xúc ngập tràn sự biết ơn ấy, chúng mình di chuyển sang ngôi chùa Wat Doi Phrabat (Chùa Phật Lớn). Chùa nằm ở gần sân bay cũ Chiang Rai, rộng lớn thênh thang cả một khoảng trời. Tụi nhỏ trong team đến đây lần đầu, đứa nào cũng mắt tròn mắt dẹt: “Sao cô và anh có thể tìm được một ngôi chùa tuyệt vời như thế này?”. Mình nói với tụi nhỏ, tụi mình đến đây hoàn toàn là theo duyên và không hề có dự tính trước đó. Trong dọc dài hành trình khảo sát, như đã chia sẻ mình và em Phong Windie thuê xe gắn máy, hai chị em đèo nhau đi và tự khám phá. Và bằng một cách vi diệu nào đó, chúng mình phát hiện ra ngôi chùa này, bởi ở đoạn đường phía xa xa, tụi mình nhìn thấy một tượng Phật cao to sừng sững trên một ngọn đồi nhỏ. Thế là hai chị em ghé vào, cảm nhận thật rõ nguồn năng lượng thanh lành nơi đây và quyết định đưa vào lịch trình cho chuyến hành trình An này.
Bạn đọc đến đây cũng đừng thắc mắc, tại sao địa điểm nào tụi mình cũng đều đặc biệt yêu thích và cảm nhận nguồn năng lượng dạt dào trong đó. Bởi khi chọn ra những địa điểm đưa vào lịch trình, tụi mình đã chắt lọc ra từ hàng chục nơi chốn khác, nên tất cả những gì mà cả đoàn được trải nghiệm hai ngày nay và những ngày sau, đó chính là tất cả những gì tinh tuý nhất mà chúng mình dành tặng mọi người.
Cũng vì lẽ đó, mà khi bước đến ngôi chùa Wat Doi Phrabat, tất cả mọi người đều bị choáng ngợp bởi không gian rộng lớn nơi đây, được quyện bởi những ánh hoàng hôn chiều buông xuống. Càng thương hơn nữa, ngay lúc đoàn vô, các thầy trong chùa đã mang ra những tấm thảm cho đoàn lót ngồi, mang nước ra mời cả đoàn uống. Đặc biệt, vị Sư Thầy trụ trì xuất hiện với nét mặt hiền từ đã gửi đến cả đoàn những lời kinh chúc phúc, thực hành nghi thức ban phúc lành cũng như hộ thiền, cùng cả đoàn có một thời thiền ngắn. Thấy thương và biết ơn hết sức!
Trong nắng chiều vàng phai, tụi mình đã cùng nhau đọc một thời kinh A Di Đà để hồi hướng cho những chúng sinh nơi cuộc đất này, cùng nhau lạy 54 lạy đầu Sám hối và Khai tâm. Ai cũng thật hoan hỷ và dạt dào cảm xúc khác nhau!
Còn với nhà MayQ chúng mình, đó là một sự biết ơn vô bờ bến! Đứng từ góc trên nhìn xuống, bất giác trong đầu mình hiện ra ý nghĩ, ước gì có thể đưa được đoàn 1.000 người để có thể lấp đầy khoảng sân và cộng hưởng cùng nhau, chắc sẽ đặc biệt lắm! Đứng ngay vùng đất năng lượng, mình cũng vừa xong thời cộng hưởng người cũng đang thật trọn vẹn thì phát ra ý nghĩ ấy. Ừ thì, biết đâu được, nó sẽ thành hiện thực, heng!
Khép lại ngày 2, cả đoàn được tự do ăn uống, mua sắm tại khu chợ đêm ở Chiang Rai. Tin chắc rằng đây cũng là một trải nghiệm vô cùng thú vị cho mọi người. Ngày mai, chúng mình sẽ dậy sớm, di chuyển đến một ngọn đồi cao để cùng nhau có một thời cộng hưởng bình minh tại đó. Hy vọng sẽ có thật nhiều điều điều để kể cho cả nhà trong những bài viết tiếp theo nha.
Gửi niệm lành cho tất cả,
(03.03.2023 – QH & MayQ Team)
Không có bình luận