‘NGUYÊN LÝ CÂY TRE’

>
>
‘NGUYÊN LÝ CÂY TRE’

Những ngày này, lòng vui nhè nhẹ khi những nỗ lực tận cùng của MayQ Go tụi mình đã thực sự cộng hưởng với sự nhiệt tâm quảng bá, lan toả từ toàn bộ khách đi chuyến Bay thẳng đến Đất Phật của đợt hai vừa rồi. Tin vui cứ về, mát thấm tới ruột gan: hiện giờ chuyến bay đợt 3 khởi hành Mồng 7 Tết đã được gần 135 chỗ, và từ giờ đến cuối tháng 12 này, chỉ còn có hơn 40 chỗ nữa là hoàn toàn đầy chuyến! Một khả năng giờ đây đã nằm trong tầm với. So với cảm giác rầu rĩ cùng buồn khổ của trước đợt hai, đây quả thật là một bước phát triển đầy tích cực!

Nhớ cái bữa nửa đêm kết thúc chuyến hai vừa rồi, mình kéo vali về đến nhà đã gặp ngay anh con trai Tin Nhái trong tinh thần rất hăng hái… phê bình mẹ đưa ra ý tưởng mở chuyến đi quá liều lĩnh. Sẵn đang có thu hoạch đầy hoan hỉ từ chuyến đi, mình bèn đưa ra các dẫn chứng hùng hồn cho thấy công ty mẹ đang đi từng bước chậm mà kiên định, dựa trên những giá trị tinh thần riêng, như con thấy đó. Ảnh nghe cũng xuôi tai, gật gù, nhưng vẫn có thêm ý kiến: “Nhưng như vậy rủi ro quá không mẹ?” Mình cười: Con à, có những loại cây gieo hạt có ba ngày đã mọc ra… được cả thước, như cọng rau muống dây, nhưng sau đó con cắt một phát con ăn ngay đã trụi lủi. Còn có những loài, như cây tre, bốn năm đầu ảnh mọc đâu có 3cm hà. Thế nhưng bắt đầu từ năm thứ năm trở đi, ảnh có thể mọc dài tới 30cm mỗi ngày; và chỉ trong vòng 6 tuần ảnh có thể mọc cao lên được đến 15 mét! Con biết vì sao không? Suốt bốn năm đầu, anh cây tre đã dùng để phát triển bộ rễ!

Rồi cái mình phát triển luôn, cái ý mà bất kỳ ai đã biết về câu chuyện ‘Cây tre’ này đều thấm: mình sống trên đời cũng vậy thôi, nhiều khi thấy mình nỗ lực quá trời quá đất mà sao mọi việc vẫn cứ ì à ì ạch… Thì lúc đó hãy hiểu rằng thiệt ra cái sự nỗ lực của mình cho đi nó không phải vô ích đâu, mà đang là ‘sự vun gốc bộ rễ cây tre’ đó!

Haha ‘cây tre’ nhà em đây. Trồng sắp 17 năm mà mới cao lên được có một mét sáu lăm ^^ Vậy là cây tre gì?


Thằng con gật gù: Vậy con biết tình hình công ty mẹ đang giống với cái gì rồi… Mình giật thót. (Nữa nha, đừng đem ‘kiến thức quản lý kinh doanh’ đang được học ở bển dìa bắt bí mẹ cậu nhen). Theo phản xạ… ‘tự vệ’, mình ngó ảnh đầy cảnh giác ^^ Ai ngờ ảnh phát biểu tiếp: “Giống y như giai đoạn 4-5 năm đầu con tập đàn á! Trời ơi là ngán trời thần luôn mà cứ luôn phải bị bà và mẹ bắt tập mỗi ngày đó. Ai dè qua giai đoạn đó, một bữa tự nhiên con gặp được một người chơi giỏi quá xá giỏi, làm động lực cho con đánh theo, thì nội lực con đã có sẵn giúp con đi nhanh lên quá trời luôn!” Rồi ảnh cười: “Dạo sau này mẹ thấy con chơi đàn tiến bộ nhiều chớ héng!”

(Đâu chỉ có “tiến bộ nhiều”, mà phải nói là quá xá nhiều! Mấy ngày ảnh về thăm nhà dịp nghỉ đông này, thời gian ảnh ngủ và ăn cơm, còn lại là miệt mài ngồi vào đàn và chơi say sưa, làm cả nhà muốn phát nghiện luôn với ngón đàn của ảnh rồi.) Mình ngắm ngắm ảnh, cười cười lại: “Choy…, con lại nghiệm ra thêm một bài ‘pháp’ cho cuộc sống rồi. Giỏi đa!” Thằng con lại cười cười: Mẹ biết sao không, đó là hậu quả của việc con học môn triết nâng cao bên đó đó! Mình sửa lại, “hệ quả” chớ “hậu quả” gì, là kết quả tốt mà! Ảnh lại cười hì hì.

(23.12.2018 – QH)

Chia sẻ bài viết

Không có bình luận

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Start typing and press Enter to search

Shopping Cart