KHI CÓ ‘BỒ ĐỀ QUYẾN THUỘC’…
…VÀ KHI TA NHẬN RA “CÁI AO NƯỚC” CỦA CHÍNH MÌNH ĐỂ TUNG TĂNG VẪY VÙNG BƠI LỘI
Cái cụm ‘Bồ đề quyến thuộc’ có lẽ đã không còn quá xa lạ gì với những bạn thường xuyên theo dõi trang mình, và mình cũng đã từng viết một bài viết về chủ đề này trong bài: “Xây dựng ‘Bồ đề quyến thuộc'”.
‘Quyến thuộc’ là khi ta nói đến những người có liên hệ với ta bằng những mối liên hệ mật thiết, ràng buộc bằng huyết thống. Tuy vậy, lại vẫn có những con người, tuy không có bà con thân thuộc gì với ta cả, tuy nhiên ta vẫn thấy muốn gắn kết với nhau để qua đó, chúng ta cùng nhau động viên, giúp đỡ nhau đi qua gian khó, cùng nhau thực hành những thói quen tốt, cùng nhau tu tâm dưỡng tánh, tập những hạnh lành…, để sau đó, tất cả mọi người trong cộng đồng này đều sẽ phát triển hơn, tốt đẹp hơn. Nói theo góc nhìn Phật pháp, thì tất cả mọi người gắn kết với nhau trong sự hiểu và thương, cùng chung tay xây dựng một bước tiến chung hướng về sự giải thoát và phát triển tuệ giác để mỗi ngày nhìn nhận mọi điều chính xác, tốt đẹp hơn… Thì đó có thể gọi là ‘Bồ đề quyến thuộc’.
Tối nay, thêm một lớp cấp độ 4 nữa vừa khép lại. Trọn vẹn 8 buổi học, với 6 buổi được ngồi nghe những chia sẻ, cách các bạn học viên tự nhìn nhận và quán chiếu cuộc đời mình thông qua biểu đồ Nhân số học Mandala, tụi mình thêm hiểu các bạn ở một tầng sâu hơn nữa. Mình thương cách mọi người dần dần lột mình qua mỗi cấp độ, thương cách mọi người mở lòng để chia sẻ câu chuyện đời mình cho nhau nghe. Lên đến cấp độ 4, nghĩa là bạn đã qua lớp cấp độ 3, đã được học những phương pháp về “Chữa lành đứa bé bên trong”, để rồi từ đó mỗi người tự nhìn vào bên trong, soi chiếu và chữa lành cho chính mình. Để rồi, khi gặp lại nhau ở cấp độ 4 này, có những điều mà được coi là ‘bí mật chưa bao giờ được bật mí’ trong đời bạn được kể ra. Và tụi mình hay gọi vui với nhau, là những câu chuyện ‘lần đầu em kể…’.
Mình nhớ, ở lớp cấp độ 4 Offline đầu tiên, trong phần phát biểu trước khi lớp học kết thúc, anh lớp trưởng của lớp đã nói một ý như thế này: “Lớp học này sẽ là nơi mà chúng ta trở thành một gia đình mới, là nơi mà ta có thể buông được cái vỏ bọc che giấu những bí mật của mình. Và tin chắc rằng, từ đây về sau, mỗi khi chúng ta gặp chuyện gì đó thì người mà chúng ta ‘khều’ ra để tâm sự, có khi không phải là người nhà của mình, mà chính là ‘Bồ đề quyến thuộc’ trong lớp”.
Trải qua nhiều lớp, và song hành cùng với các ‘Nhân số học tử’ đời đầu từ đó đến giờ, càng ngày tụi mình càng thấy cái ý anh nói ở trên thật đúng. Sẽ chẳng có gì lạ cả, khi trong mỗi lớp thiên về thực hành như thế này, tụi mình sẽ được nghe những câu nói kiểu dạng: “Đây là lần đầu tiên em chia sẻ câu chuyện này cho người khác biết”, hay “Em đã mang những tổn thương này trong suốt mấy chục năm nay, và hôm nay, em sẽ kể để chữa lành…”. Ừ thì, chỉ cần bạn mở lòng ra thôi, là đã có gần 100 con người trong lớp học này, sẵn sàng lắng nghe bạn một cách không phán xét, mở vòng tay ôm ôm lấy bạn, gửi những niệm lành đến bạn. Mà trong cuộc sống này, cái con người ta cần những lúc chênh vênh, khó khăn, nhọc lòng, đôi khi chỉ cần một vòng tay đưa ra, một sự ủi an đúng lúc, và những người bạn đồng hành để cùng nhau tốt hơn mỗi ngày, là quá đủ, phải không?
Ở lớp học lần này, mình nhớ hình ảnh của một em học viên, nếu xét về mặt đời, em là một người rất thành công và đang đứng ở một trong những vị trí cao của một tập đoàn đa quốc gia. Vậy mà, em lại run run và xúc động khi thú nhận rằng, sinh nhật năm nay là một sinh nhật ấm áp và đáng nhớ nhất của em, khi nhận được những lời chúc và những yêu thương từ các bạn trong lớp. Trước đây, em rất sợ cảm giác khi đến ngày sinh nhật, vì em luôn cảm thấy cô đơn, mà như em nói đó là cái nỗi khổ về tâm, là cái ‘nghiệp cô độc’ của em. Và điều đó cứ đeo bám em rất nhiều năm nay, không thoát ra được. Mình nói với em, vậy thì ngày sinh nhật năm nay, Vũ trụ đã sắp xếp em vào lớp học này, và ngẫu nhiên được trình bày phần phân tích về bản thân ngay ngày sinh nhật của mình. Chính vì vậy, chắc chắn sẽ có những chuyển biến trong em, khi em đã nói ra được cái khổ của mình. Và em an tâm, kể từ ngày hôm nay, em sẽ không còn cảm giác cô độc khi có cả gần 100 con người hiểu em, mở lòng với em, chỉ cần em chịu mở lòng ra với mọi người. Và bạn biết không, bạn ấy bây giờ chính là một trong những thành viên của Ban cán sự lớp, kết nối các thành viên trong lớp lại với nhau thông qua các hoạt động vô cùng hiệu quả. Chiếc vỏ cô độc của em ấy đang ngày càng được tháo ra và chữa lành!
Lớp học lần này cũng là một sự ‘chiêu cảm’ rất nhiều bạn giống nhau trong sự dằn xé về giới tính của mình. Tuy không hề có hẹn nhau trước, nhưng kỳ lạ, 60 thành viên chính thức trong lớp, đã có hơn 1/5 có vấn đề hoặc phải đối mặt với những nỗi đau về giới tính. Có những bạn biết mình thuộc cộng đồng LGBT, nhưng cũng có những bạn không biết mình thuộc giới tính nào,… và tất cả đều cảm thấy đau khổ, vì không thể sống thật với giới tính của mình, cũng không can đảm để nói ra điều này với gia đình. Và đây cũng là lần đầu tiên các bạn chia sẻ điều này với nhiều người như vậy. Mình biết, đây có thể cũng là ‘bài thi’ chung cho cả lớp, và hôm nào hữu duyên, mình sẽ bàn đến vấn đề này sâu hơn trong một bài viết khác. Còn trong khuôn khổ của bài viết này, mình chỉ muốn chia sẻ một điều rằng, khi mà các bạn chịu nói ra, chẳng ai xem bạn là khác biệt cả, trái lại, tất cả đều gửi những lời thương, những động viên, chia sẻ, và thấu hiểu cho những bạn đang phải trải qua những ‘bài thi’ như vậy. Vậy thì, bạn thấy không, khi có ‘Bồ đề quyến thuộc’ bạn sẽ luôn có cảm giác có người thấu hiểu mình!
Và còn rất nhiều những câu chuyện ‘lần đầu em kể’ khác về gia đình, con cái, về những tổn thương…
Mình biết, để có được lần đầu này, bạn cũng đã trải qua rất nhiều những đau khổ, bế tắc; đã phải tự thu mình trong một chiếc vỏ bọc tự ôm lấy mình để rồi, bạn cũng phải lấy rất nhiều dũng khí, sự can đảm đối mặt với điều đó và kể trước lớp lần này. Nhưng kể ra xong bạn thấy nhẹ lòng không? Bạn có thấy, dường như vết thương trong mình đang được bôi thuốc và chữa lành không?
Mà liều thuốc ở đây là gì? Đó chính là những ‘Bồ đề quyến thuộc’ sẵn sàng lắng nghe bạn trong mỗi phần trình bày, cùng nhắc nhau thực hành những bài tập năng lượng và tu tập trong nhóm Zalo, cùng chia sẻ những câu chuyện về sự xoay chuyển của mọi người trong quá trình thực hành để tạo động lực cho nhau,… để rồi, từ từ, họ sẽ gắn kết và lan tỏa tình thương rộng khắp trong nhau, cùng nhau tiến bộ, tinh tấn, an vui hơn trong cuộc sống mỗi ngày.
Trong một phần chia sẻ của một bạn học viên ở buổi học áp cuối, bạn so sánh cuộc đời bạn với một hình ảnh rất là dễ thương. Bạn bảo, bạn giống như một con cá, nhưng không hề biết, là cá thì phải sống ở dưới nước. Bạn cứ vùng vẫy ra khỏi biển nước, để… đòi leo lên cây. Và cứ mỗi lần leo cao hơn một tí, thì vết xước trong bạn lại dày hơn, bạn càng ngày càng cảm thấy mình thiếu tự tin, mình vô dụng hơn…., cho đến một ngày vô tình sảy chân rớt xuống, lại… may mắn rơi vào đúng một chiếc ao Lúc đó, mới chợt giật mình nhận ra. À, mình là cá, và nước mới là nơi mình thuộc về. Và Nhân số học như một chiếc ao nước kia, để bạn nhận ra được sứ mệnh của mình, để gặp được những ‘Bồ đề quyến thuộc’ trong đời, để thay đổi bản thân và hoàn thiện chính mình.
Ngày hôm nay, khi lớp học khép lại, mỗi người lại tiếp tục bước và tiếp tục thi những ‘bài thi’ riêng của cuộc đời mình. Nhưng chắc chắn một điều, khi có ‘Bồ đề quyến thuộc’ cạnh bên, bạn sẽ không còn thấy cô độc, họ sẽ luôn sẵn sàng lắng nghe và cho bạn những cái ôm lúc cần.
Khi có ‘Bồ đề quyến thuộc’, bạn cứ mạnh mẽ bước đi và cùng nhau, mỗi người sẽ luôn cố gắng trong phiên bản tốt hơn, hạnh phúc hơn mỗi ngày.
Thương tặng các bạn hữu duyên đi đến cấp độ 4 này, một đoá hoa ngũ trảo vườn nhà, một đoá hoa tự tay mình góp lại, mang ý nghĩa của sự gắn kết và lợi lành chung cho tất cả mọi người. Miễn là có nhau, thì sẽ chẳng còn gì là khó khăn hay đơn độc cả!
Gửi Niệm lành cho tất cả!
(17.11.2021 – QH & MayQ Team)